Chương 38: Vạn Quỷ Dạ Hành 7

Sau khi xác nhận qua ánh mắt, chúng tôi thống nhất, người này chúng tôi không đánh lại được.

Tôi và Thanh Huyền lại lẻn ra khỏi đại điện, Tống Phi Phi vẫn còn trong tiểu viện, chúng tôi phải cứu cô ấy ra trước.

Kể từ khi bị Âu Thần Dật cắn, khứu giác của tôi trở nên cực kỳ nhạy bén.

Tôi hít nhẹ mũi rồi ra hiệu cho Thanh Huyền.

Tống Phi Phi bị giam trong khu Đông viện nơi tôi từng ở, trong phòng ngoài Tống Phi Phi ra còn có hơn mười người nữa. Nhiều cô gái đang khóc thút thít, chỉ có mình cô ấy đang nằm giữa phòng, ngủ ngon lành.

Tôi lấy điện thoại ra, nhanh chóng gõ một dòng chữ rồi đưa cho Thanh Huyền: "Tôi sẽ dụ Quỷ Mẫu đi, cậu tranh thủ lúc hỗn loạn, đưa họ đi.

"Thanh Huyền lưỡng lự một lúc rồi gật đầu. Âu Thần Dật đứng bên cạnh, vừa định nghiêng đầu nhìn điện thoại, tôi đã nắm lấy mặt anh ta, rồi nhanh chóng móc viên Liễm Dương Châu từ miệng anh ta ra, nắm trong tay, chạy nhanh về hướng đại điện. Ngay khoảnh khắc viên Liễm Dương Châu bị lấy đi, tất cả mọi người trong đạo quán đều trở nên hỗn loạn. Âu Thần Dật nhìn tôi vừa ngạc nhiên vừa giận dữ:"Linh Châu, em đang làm gì vậy!

"Tôi chạy thục mạng về phía núi sau, Âu Thần Dật không còn ẩn hình nữa, biến thành dơi đuổi theo tôi. Chúng tôi vừa chạy ra khỏi đạo quán thì phía sau xuất hiện một cái bóng đen khổng lồ."Đã đến rồi thì hãy ở lại đi.

"Giọng phụ nữ ma mị vang lên trong không trung, bóng đen lao về phía Âu Thần Dật. Ngay lúc sắp bị cái bóng đen đuổi kịp, Âu Thần Dật cũng đuổi kịp tôi."Linh Châu, chúng ta cùng ở lại đi!"

Âu Thần Dật cười gằn, đánh một chưởng vào lưng tôi, lực đẩy mạnh khiến tôi ngã sấp về phía trước, viên Liễm Dương Châu trong miệng cũng rơi xuống đất.

Vô số làn khói đen bao vây quanh tôi, tôi vùng vẫy cố gắng đứng dậy nhưng lại phát hiện mình không thể dùng chút sức lực nào. Sức mạnh của Quỷ Mẫu, quả nhiên là thứ tôi không thể chống lại.

Không biết Thanh Huyền và Tống Phi Phi có chạy thoát được không.

Tôi và Âu Thần Dật bị trói vào cột trong chính điện, Quỷ Mẫu vô cùng hứng thú đi quanh tôi vài vòng.

"Người tu đạo, cương thi?"

"Cương thi tu đạo?"

"Thú vị, thật sự thú vị."

Không lâu sau, một người đàn ông hoảng hốt chạy vào báo cáo: "Mấy người phụ nữ từ nơi khác đến đã chạy mất rồi!"

Quỷ Mẫu khoát tay không mấy quan tâm: "Chỉ là mấy món khai vị, chạy thì cho chúng chạy."

"Có hai người này, con ta chắc chắn sẽ ra đời suôn sẻ.

"Quỷ Mẫu xoa bụng đầy hài lòng, rõ ràng rất vui vẻ vì sự xuất hiện của chúng tôi. Nếu có thể ăn người mang cả âm khí và linh khí như tôi và Âu Thần Dật, hiệu quả bồi bổ cho quỷ thai sẽ rất lớn. Không chỉ mười mấy người bình thường chạy thoát, dù là cả trăm người, Quỷ Mẫu cũng không đau lòng."Linh Châu, em đây đúng là không cầu sinh cùng ngày, chỉ cầu c.h.ế. t cùng ngày à?"

Âu Thần Dật cười khổ một tiếng, nhìn tôi với ánh mắt u ám.

Tôi không để ý đến anh ta.

Đám dây leo đen trên người tôi rất kỳ lạ, hút sạch tất cả linh khí mà tôi tập trung được. Tôi vùng vẫy nửa ngày, mà đám dây leo này lại không nhúc nhích chút nào, lại đã bôn ba mệt mỏi cả ngày, tôi cứ thế tựa vào cột ngủ thiếp đi.

Trời không biết đã sáng từ lúc nào, nhưng cả đại điện vẫn đầy khí quỷ âm trầm.

Trên nóc đạo quán phủ một lớp mây đen, che khuất toàn bộ ánh mặt trời.

Tôi híp mắt nhìn về phía bàn thờ của đại điện.

Người phụ nữ xinh đẹp lười biếng tựa trên salon, đang chăm chú nhìn tôi.

Khuôn mặt đó trông rất quen, hôm qua trời tối nên không thấy rõ, giờ nhìn ban ngày lại càng thấy quen.

Ôi trời, đây không phải là ngôi sao nữ duy nhất của thị trấn chúng tôi sao? Quỷ Mẫu biết chọn thật đấy.

"Ngươi là đệ tử của Thẩm Linh Tố sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!