Chương 1: Nhà ma của tôi có ma thật 1

"Đứng lại! Đừng chạy!

"Tôi thở hổn hển đuổi theo một cô gái trẻ xinh đẹp, trang điểm cầu kỳ, dáng người quyến rũ phía trước. Chết tiệt, đi giày cao gót mà chạy nhanh thế! Cô gái trẻ thời thượng quay đầu lại, làm mặt quỷ với tôi rồi đắc ý quay đi tiếp tục chạy. Tôi gầm lên một tiếng, nhảy cao lên một cái, rồi đè cô ta xuống đất. Xung quanh nhanh chóng tụ tập đầy người hiếu kỳ. Hai người phụ nữ đánh nhau, đặc biệt là hai người phụ nữ xinh đẹp, ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, và còn có nhiều người lấy điện thoại ra chụp chúng tôi."Làm gì vậy!

Quấy rối! Sàm sỡ!"

Cô gái vung hai tay như con mèo, liên tục đ.ấ. m và cào tôi, miệng không ngừng hét lớn:

"Tôi đã nói là tôi có bạn trai rồi, tôi không thích phụ nữ, đừng bám theo tôi nữa! Chúng ta không thể có kết quả gì đâu!!!"

Cả đám người xôn xao, ngọn lửa tám chuyện của đám đông hiếu kỳ lập tức bùng cháy dữ dội.

"Này đừng chen, giày tôi rơi mất rồi!"

"Này tránh ra, bạn chắn ống kính của tôi rồi, tôi có nhiều người theo dõi lắm, để tôi quay trước!

"Tôi bất lực nhìn cô gái trẻ bị nữ quỷ nhập xác trước mặt, chỉ cảm thấy đau đầu dữ dội. Bách Linh là nữ quỷ tôi mới thu phục được. Lúc còn sống, cô ta là một ca nữ nổi tiếng thời Dân Quốc, vì đắc tội với một tiểu thiếp của một quân phiệt mà bị siết cổ đến chết. Sau khi chết, cô ta hóa thành ác quỷ, thường nhập vào thân thể những cô gái đẹp để quyến rũ đàn ông, sau khi dụ họ vào phòng, cô ta sẽ hấp thu dương khí để bổ âm, hút dương thọ của con người. Tôi giam cô ta trong phòng chưa được bao lâu, không biết tại sao đêm qua cô ta lại trốn thoát được."Im đi! Mau ra đây!"

Tôi dùng sức bấm ngón giữa của cô gái, muốn ép Bách Linh ra khỏi cơ thể này:

"Đau quá, buông tôi ra! Tôi không muốn ra!

"Thấy mình sắp bị đẩy ra khỏi cơ thể, Bách Linh nhắm mắt liều mạng, ôm đầu tôi áp môi mình vào môi tôi, rồi thổi một hơi vào miệng tôi. Trong khoảnh khắc ma khí xâm nhập cơ thể, toàn thân tôi cứng đờ. Bách Linh nhân cơ hội đẩy tôi ra, đứng dậy chạy đi, trước khi chạy cô ta còn không quên ném lại một ánh mắt đau buồn và cô đơn:"Em yêu chị!

Nhưng chúng ta chỉ có thể cúi đầu trước hiện thực, hãy chấp nhận số phận, đừng tìm em nữa!"

"Hãy quên em đi!"

Nói xong cô ta che mặt, chen qua đám đông và chạy mất.

Khi cơ thể cứng đờ của tôi hồi phục, đám đông xung quanh đã náo loạn.

Vô số người vây quanh tôi quay video chụp ảnh, tôi chen qua mấy lần vẫn không thể thoát ra.

Con nữ quỷ mưu mô này!!!

Cuối cùng, phải đến khi cảnh sát giao thông đến giải tán đám đông, tôi mới có thể rời đi, nhưng Bách Linh đã biến mất tăm.

Hừ, muốn chạy khỏi lòng bàn tay tôi, không dễ đâu.

Lúc vừa ôm được cô ta, tôi đã nhét một tờ bùa truy tìm vào trong túi áo của cô ta rồi.

Một giờ sau, tôi xách một cái túi vải, trong túi vang lên tiếng Bách Linh chửi rủa om sòm.

Tôi dơ tay vỗ mạnh vào túi một cái, bên trong quả nhiên im lặng lại.

Ở cổng khu vui chơi chào hỏi với nhân viên xong, vừa quay lại nhà ma, đám ma đã vây quanh lấy tôi.

Đúng vậy, tôi đã mở một nhà ma ở khu vui chơi.

Tính cả Bách Linh, bây giờ trong nhà ma có tổng cộng 4 con quỷ, tạm đủ để tạo nên 4 chủ đề chính.

Bây giờ là 11 giờ trưa, nhà ma vẫn chưa mở cửa.

Sau khi đóng cửa lại, tôi đốt một nén hương đàn hương thượng hạng trong lư hương ở góc tây bắc, theo khói hương bay lên, các ma quỷ đều vây quanh lại.

Cương thi Chu Hoài Khoan mặt lạnh tanh, nhảy từng bước một tiến lại.

"Có phải ngươi thả Bách Linh ra không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!