Tôi lấy một tấm vải vàng trong túi ra, trải lên bàn, rồi lấy ra lư hương, bắt đầu dựng đàn pháp.
Vụ án của Lý Trụ gây xôn xao dư luận, muốn biết chân tướng, cách tốt nhất chính là hỏi thẳng cậu ta.
Người sau khi c.h.ế. t sẽ trải qua một giai đoạn gọi là trung ấm thân, có hình dạng như một đứa trẻ, lang thang nơi âm giới để tìm kiếm duyên tái sinh. Thời gian mỗi kỳ là bảy ngày. Nói trắng ra, đây là khoảng thời gian người c.h.ế. t ở nhà chờ được đầu thai.
Nếu bảy ngày trôi qua mà không có cơ hội, họ có thể tiếp tục ở lại thêm bảy ngày nữa.
Trong khoảng thời gian này, từ đầu thất đến thất thất, gia quyến cứ mỗi bảy ngày sẽ đốt vàng mã cúng tế, dâng lễ vật để nịnh bợ quỷ sai, cầu xin cơ hội luân hồi cho người chết. Đến ngày thứ bốn mươi chín, vong hồn mới hoàn toàn rời khỏi nhà.
Hiện tại, Lý Trụ c.h.ế. t chưa đến một tháng, còn chưa qua thất thứ năm, khả năng rất cao là hồn phách cậu ta vẫn còn quanh quẩn nơi này.
Tôi bày xong lư hương, đốt ba nén hương, lại dựng thêm một lá cờ triệu hồn bên cạnh, rồi bắt đầu lầm rầm niệm chú.
Chiêu dương hồn và chiêu âm hồn là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Chiêu dương hồn tức là người vẫn còn sống nhưng hồn phách bị thất lạc. Một số đứa trẻ hồn phách yếu, bị hoảng sợ cũng dễ thất hồn. Kiểu triệu hồn này khá đơn giản, nhiều ông bà già ở các vùng quê cũng biết làm.
Nhưng chiêu âm hồn thì khác, phải cầu khấn Thanh Huyền, Bắc Âm, Thiên Tề, và Ngũ Đẩu, rồi gửi công văn triệu thỉnh Thành Hoàng bản địa.
"Thiên tinh lãng lãng bộ tuyền ki, chính thị d.a. o đàn nhiếp triệu thì; Phù mệnh cáo hạ tuyền khúc phủ, vong hồn lai phó thái hoàng kì; Tam thanh thánh hào li trường dạ, nhất cử hoa phiên triệt đích kì..."
Tôi giẫm bộ cương, bước đấu, đi quanh pháp đàn niệm chú. Niệm chú vừa xong, trước mắt tôi đột nhiên nổi lên một trận âm phong, thổi tung những tờ giấy vàng trên đàn pháp.
Tôi ngạc nhiên trừng mắt.
Gặp quỷ rồi!
Giang Hạo Ngôn giật b.ắ. n người, cảnh giác nhìn xung quanh.
Quỷ đâu?
Tôi lườm cậu ta một cái: Sau lưng cậu ấy.
Mong cả nhà có trải nghiệm vui vẻ trên kênh của tui. Cả nhà fơ lâu tui để đọc truyện mới nha.
Tôi phí bao nhiêu công sức như vậy, thế mà không triệu được hồn của Lý Trụ. Không chỉ có Lý Trụ không đến, ngay cả một con cô hồn dã quỷ cũng chẳng thấy bóng dáng.
Nhang tôi dùng là loại dẫn hồn cao cấp nhất, làm từ trầm hương, đàn hương, tùng hương, nhũ hương, đinh hương, mộc hương, hoắc hương,… Một cây nhỏ thôi cũng có giá hàng nghìn tệ, là vật đại bổ đối với du hồn.
Nói gì thì nói, vài ngày trước khi Lý Trụ chết, trong thôn cũng có một bà lão qua đời, tại sao ngay cả bà ta cũng không đến để hưởng nhang dẫn hồn?
"Không đúng, thôn Lý Gia làm gì có chuyện không có lấy một cô hồn dã quỷ."
Tôi chống cằm suy nghĩ, Giang Hạo Ngôn nhỏ giọng nhắc nhở:
"Có khi nào cậu ta đã đi đầu thai rồi không?"
Tôi lắc đầu.
"Những oan hồn ch//ết trẻ luôn xếp cuối cùng trong danh sách đầu thai. Dù có đến lượt, thì đến ngày"thất thất
"tức ngày thứ 49, cậu ta cũng phải gặp gia đình lần cuối rồi mới có thể trình diện Địa phủ."
Trường hợp này xảy ra chỉ có một lý do:
Hồn phách của Lý Trụ đã bị ai đó giam giữ, không thể đến đây.
"Thôi vậy, mai xem lại ảnh hiện trường của cậu ta rồi tính tiếp."
Tôi dập tắt nhang dẫn hồn, thu dọn pháp đàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!