Chương 22: Ai Lao U Linh Cô 4

Đúng lúc nguy cấp, đột nhiên có một cái balo không biết từ đâu bay tới, nện thẳng vào người Chu Chu.

Viên đá trong tay hắn rơi xuống, hắn quay đầu lại, trợn mắt nhìn tôi đầy giận dữ, nhe răng hung hăng lao về phía tôi. Tôi lập tức tung một cú đá vào n.g.ự. c hắn. Nhưng dường như hắn chẳng hề cảm thấy đau đớn, há miệng định cắn tôi.

Nhìn cái cổ họng kia tiến lại gần, trong cơn hoảng loạn, tôi lập tức giơ tay kéo lấy cánh tay của Giang Hạo Ngôn, nhét thẳng vào miệng Chu Chu.

Giang Hạo Ngôn hét thảm một tiếng.

Nhân cơ hội đó, tôi quật ngã Chu Chu xuống đất, rút từ túi áo ra một lá bùa, nhanh chóng nhét vào miệng hắn.

Bên cạnh, Lâm Tân cũng đã khống chế được Vương Cường, bẻ quặt tay hắn ra sau lưng. Nhóm các cô gái thì chỉ biết co rúm vào một góc hét toáng lên.

Tôi đi tới, cũng nhét một lá bùa vào miệng Vương Cường. Lâm Tân nhíu mày:

"Kiều Mặc Vũ, hai người này trông giống như bị ngộ độc thực phẩm, cô nhét cái gì vào miệng họ vậy?"

"Bùa Thanh Tâm, chuyên trừ độc âm tà từ nấm U Linh Cô."

Lâm Tân tức đến đảo mắt:

"Đến nước này mà cô vẫn còn làm bậy à?"

Vừa dứt lời, Vương Cường bỗng nôn khan hai tiếng, ánh mắt dần lấy lại sự tỉnh táo.

Hắn nhìn xung quanh, hoang mang hỏi:

"Chu Tuyết? Sao mọi người lại ở đây?"

Chu Chu cũng lắc mạnh đầu, mặt đỏ lên, vung tay đẩy tôi ra.

"Kiều Mặc Vũ, trước mặt bao nhiêu người, cô muốn làm gì tôi hả?"

Tất cả mọi người đều sửng sốt nhìn họ:

"Hai người… tỉnh rồi sao? Hoàn toàn bình thường rồi?"

Trước màn hình, bình luận đã dày đặc đến mức che kín cả khung hình.

"Ôi đệt, giỏi thật, còn có cả bùa Thanh Tâm? Đạo diễn chương trình này chơi lớn ghê!"

"Làm tôi lo lắng một phen, chương trình này đúng là đầu tư không ít. Khoan đã, lúc nãy rõ ràng Kiều Mặc Vũ đi một đường khác, tại sao lại trùng hợp tìm thấy nhóm chị Bạch? Cái con đường đầy nấm U Linh Cô đó có khi nào là chương trình cố ý bày ra không?"

"Nói về sức mạnh của đồng tiền, túm lại là vẫn phải ngả mũ trước Lưu Hùng ở Hồng Kông."

Lâm Tân và những người khác hiển nhiên cũng có suy nghĩ giống khán giả. Con đường đầy nấm kia mọc lên một cách khó hiểu, sau đó tôi lại dễ dàng tìm được nhóm chị Bạch, còn có màn nhập vai của Vương Cường và Chu Chu.

Chị Bạch vừa rồi suýt nữa bị Chu Chu bóp nghẹt, giờ mới hoàn hồn, chợt nhận ra hai người này dường như đang phối hợp diễn xuất với tôi.

Chị ta lập tức tức giận trừng mắt nhìn Chu Chu, đưa tay ôm lấy cổ mình.

"Hay thật đấy, có người hình như nhận được kịch bản khác so với chúng tôi, chắc cát -xê cũng phải khác luôn nhỉ?"

Bình luận lại lần nữa bùng nổ.

"Mọi người thấy không? Ngay cả chị Bạch cũng thừa nhận có kịch bản!"

"Chị Bạch vừa rồi suýt bị siết chết, haha, hóa ra chị ấy cũng không biết trước gì cả. Giờ thì sao chịu nổi đây? Còn Chu Chu nữa, tuổi còn trẻ vậy mà vì tiền chuyện gì cũng làm được hả?"

"Mấy người nói vớ vẩn gì vậy, biết đâu chị Bạch vẫn đang diễn đấy? Một tầng kịch trong một tầng kịch, chương trình này đúng là biết cách tạo drama mà!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!