Cả nhóm lặng lẽ đi theo tôi. Không khí trầm xuống hẳn, Triệu Tư Tư cố gắng kể vài câu chuyện cười để xoa dịu bầu không khí, nhưng không ai hưởng ứng.
Lâm Tân mặt lạnh như tiền, còn Chu Tuyết thì giọng điệu đầy châm chọc.
"Kiều Mặc Vũ, không biết thì không sao, nhưng đáng sợ nhất là không biết mà cứ thích tỏ ra hiểu biết, chỉ đường lung tung. Tốt nhất lát nữa cô bớt nói lại đi, nếu chúng ta thua, cũng chẳng ai trách cô đâu."
Tôi chẳng thèm để ý.
Rất nhanh, chúng tôi đã tìm đến con đường đầy nấm mà nhóm bên kia đã đi qua.
Nhìn hàng loạt Cửu Yêu Cô mọc chi chít trước mắt, tất cả đều kinh ngạc thốt lên.
Chu Tuyết:
"Chính là chỗ này! Cứ đi theo vào sâu bên trong, chắc chắn sẽ tìm được cây lớn hơn."
Lâm Tân:
"Vậy còn chờ gì nữa? Nhanh lên, đừng để nhóm bên kia giành trước!"
Tôi bước tới, ngồi xổm xuống, run rẩy hái một cây nấm. Chiếc nấm trắng tinh nhỏ nhắn rơi vào lòng bàn tay tôi, mang theo một cơn lạnh buốt đến tận xương tủy.
Sắc mặt tôi lập tức tái nhợt.
"Chết rồi, đây không phải là Cửu Yêu Cô—"
Tôi đưa cây nấm Cửu Yêu Cô lên trước ống kính, lật phần tán nấm ra, chỉ vào những chấm đen nhỏ bên trên và nói:
"Đây là U Linh Cô. Cửu Yêu Cô không có những chấm đen này. Theo truyền thuyết, U Linh Cô thích hấp thụ thịt thối rữa, thường mọc trên núi xác chết."
Lâm Tân bật cười.
"U Linh Cô? Haha, lại còn núi xác chết? Ý cô là dưới này có x//ác người à? Kể chuyện nghe cũng hợp lý đấy nhỉ."
Trước màn hình, đạo diễn hài lòng gật đầu liên tục.
"Được đấy, cô gái này biết cách tạo drama. Nhìn đi, lượng người xem livestream lại tăng nữa rồi."
Quả nhiên, bình luận bùng nổ, toàn là những lời chửi bới.
"Tôi vừa tra Google, trong World of Warcraft đúng là có nấm U Linh Cô đấy. Con bé này đang lậm game à?"
"Chương trình này vì rating mà bịa chuyện đến mức này luôn sao?"
Chu Tuyết đảo mắt trắng dã, chỉ có Triệu Tư Tư và Giang Hạo Ngôn là tiến lại gần tôi, một trái một phải đứng bên cạnh.
"Kiều Mặc Vũ, loại U Linh Cô này có nguy hiểm không?"
Tôi gật đầu.
"Loại này có độc, ăn vào sẽ gây ảo giác. Hơn nữa, nơi nào có U Linh Cô mọc nhiều, rất dễ có Sơn Tiêu xuất hiện."
"Sơn Tiêu còn nguy hiểm hơn cả cương thi. Nếu thật sự gặp phải, mọi người phải bám sát tôi."
Sơn Tiêu là quái vật một chân được ghi chép trong Sơn Hải Kinh, có mặt người, tay dài, toàn thân đen nhánh và đầy lông. Nó được tạo thành từ âm tà tinh khí trong núi, sức mạnh vô cùng đáng sợ, nếu thật sự đụng phải thì rất phiền phức.
Bình luận lại tràn ngập sự chế giễu.
"Tôi lại tra Google rồi, Sơn Tiêu là một loài khỉ đầu chó sống ở Trung Phi và Tây Phi. Trung Quốc làm gì có?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!