Chuyển ngữ: @motquadao
Lâm Trạch và Hứa Nghiên đón con gái đầu lòng vào đúng ngày sinh nhật của Lâm Trạch.
Vốn dĩ còn một tuần nữa mới đến ngày dự sinh, Hứa Nghiên còn đùa rằng không biết có phải em bé muốn tổ chức sinh nhật cùng bố nên định chào đời sớm không.
Không ngờ lời nói lại thành sự thật. Đêm đó, Hứa Nghiên nằm nghịch điện thoại đặt bánh sinh nhật, nhìn mấy mẫu bánh mà ứa cả nước miếng, cái gì cũng muốn, cái gì cũng thèm ăn.
Khó khăn lắm mới chọn được một chiếc bánh hình gấu Pooh ôm hũ mật ong đáng yêu, vừa đặt hàng xong, đang muốn đi vệ sinh rồi chuẩn bị đi ngủ thì phát hiện mình có máu báo sinh. Cô hoảng loạn gọi Lâm Trạch.
Anh gọi điện cho bác sĩ để xác nhận tình hình của cô hiện tại không cần phải gọi cấp cứu, rồi vội vàng lái xe đưa cô đến bệnh viện.
Các chỉ số của Hứa Nghiên đều bình thường, bác sĩ khuyên cô nên sinh thường.
Làm xong thủ tục nhập viện, hai người bắt đầu chờ đợi.
Lúc làm kiểm tra thì Hứa Nghiên thấy đau, nhưng lúc nằm xuống nghỉ cô lại cảm thấy mình vẫn còn khỏe.
Cô mất ngủ, bồn chồn, cảm thấy mình vẫn đi lại được nên nói với Lâm Trạch rằng cô muốn đi dạo, mong rằng vận động nhẹ nhàng sẽ giúp cổ t* c*ng mở thuận lợi hơn.
Lâm Trạch kéo rèm cửa cho cô ngắm sao trên bầu trời đêm: "Hai giờ sáng mà đòi đi dạo? Anh thấy không ổn lắm đâu."
Hứa Nghiên ôm bụng bầu: "Nhưng em không ngủ được…"
Giường bệnh VIP tuy rộng rãi nhưng vẫn khó để hai người lớn ngủ chung thoải mái.
Lâm Trạch ngồi trên chiếc ghế bên giường, chọn một tập thơ tiếng Anh của Shakespeare từ thư viện điện thoại ra đọc cho cô nghe.
Giọng anh trầm ấm, dịu dàng. Hứa Nghiên lắng nghe những từ tiếng Anh đó dịch qua dịch lại trong đầu, chẳng mấy chốc đã thấy mệt mỏi, cơn buồn ngủ kéo đến.
Trước khi ngủ thiếp đi, cô còn chỉ tay về chiếc giường sofa bên cạnh: "Anh cũng ngủ đi."
Lâm Trạch "ừ" một tiếng, tiếp tục đọc thêm vài dòng đến khi cô thở đều, phát ra tiếng ngáy nho nhỏ mới tắt đèn ở đầu giường.
Nhưng anh không ngủ được, pha một ly cà phê đen hòa tan ở khu vực nước uống, đứng tựa vào tủ, lặng lẽ nhìn người đang nằm trên giường.
Cô nằm nghiêng bên trái, chân co lại, tay kê dưới má, cả người trông vừa mũm mĩm lại vừa mong manh.
Lâm Trạch nhìn cô, thấy cô cau mày, định bước tới thì thấy mày cô lại giãn ra. Có lẽ bé con trong bụng đang đạp khiến cô hơi khó chịu một chút.
Anh cảm thấy thấy thật kỳ diệu. Từ lúc Hứa Nghiên nói với anh rằng cô đang mang thai, cảm giác kỳ diệu này cứ quấn lấy anh mãi không rời, tựa như một giấc mơ không chân thực.
Trong những khát khao từ nhỏ đến lớn của Lâm Trạch, anh từng ao ước nhận được tình yêu từ cha mẹ, rồi lại mong ngóng tình yêu từ người mình yêu, nhưng chưa bao giờ anh nghĩ đến mình sẽ có một đứa trẻ. Có lẽ là do ảnh hưởng của quá trình trưởng thành, anh không thích trẻ con lắm, luôn cảm thấy đó là một "gánh nặng" với hôn nhân và gia đình.
Sau này, khi Hứa Nghiên nói muốn có con, anh cũng chỉ thuận theo, để nguyện vọng của cô được thực hiện mà thôi.
Mãi cho đến khi Hứa Nghiên thật sự mang thai, hai người cùng nhau trang trí phòng cho trẻ, cùng nhau đi siêu thị mua đồ cho bé, cùng nhau tham gia các lớp chia sẻ kiến thức chăm sóc trẻ, cùng nhau chọn bảo mẫu chăm trẻ.
Những công việc chuẩn bị đầy ắp sự mong đợi đó khiến anh cảm thấy mình càng ngày càng gần gũi với Hứa Nghiên hơn. Mối quan hệ của họ đã từ bạn đời trở thành người thân. Hai người vốn chẳng liên quan, vậy mà lại chuẩn bị có một sợi dây liên kết huyết thống. Điều này thật sự rất kỳ diệu.
Và giờ đây, chẳng mấy chốc Lâm Trạch sẽ được gặp mặt thành viên mới trong gia đình của mình. Anh có linh cảm, ngoài Hứa Nghiên ra, đây sẽ là người quan trọng nhất trong cuộc đời anh.
Hứa Nghiên chỉ ngủ được vài tiếng thì bị cơn co thắt t* c*ng dồn dập và đau đớn làm cho tỉnh giấc.
Cô đau đến mức r*n r*, tay bấu chặt lấy cánh tay Lâm Trạch, để lại mấy vết xước đỏ.
Lâm Trạch bấm chuông gọi điều dưỡng, sau khi kiểm tra liền cho Hứa Nghiên thở oxy để cô phần nào giảm bớt cơn đau.
Đợi cô đỡ hơn một chút, Lâm Trạch đi đến quầy y tá mượn cái bấm móng tay để cắt cho cô, sợ cô vô thức làm đau chính mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!