Chương 43: May mắn

Chuyển ngữ: @motquadao

Sau khi được phóng viên phỏng vấn xong, Lộ Anh Kỳ trên đường quay về phòng hóa trang đã đi ngang qua phòng hậu trường của tiết mục mà Lâm Trạch tham gia. Anh ta thấy một nhóm vận động viên mặc đồng phục của Thế vận hội mùa đông, định bụng sẽ vào chào hỏi vài ca sĩ chính của tiết mục, đặc biệt là một vị tiền bối anh ta rất muốn hợp tác cùng.

Anh ta bước vào phòng, nhìn quanh một lượt mới phát hiện các ca sĩ chính đều không có ở đây, chỉ có các vận động viên đang trò chuyện với nhau, thậm chí có vài người còn đang học thuộc lời bài hát.

Lộ Anh Kỳ nhận ra Lâm Trạch. Dù sao thì chương trình tạp kỹ mà Lâm Trạch tham gia khá nổi tiếng, hơn nữa Lộ Anh Kỳ nhớ rằng họ đã từng gặp nhau một lần ở một bữa tiệc nào đó.

Thế nên anh ta chủ động vẫy tay với Lâm Trạch: "Hi, Lâm Trạch!"

Lần gặp trước, Lâm Trạch còn coi anh ta là bạn trai cũ chia tay trong hòa bình của Hứa Nghiên nên mới khách khí nể mặt chào hỏi lại.

Nhưng giờ anh đã biết gã này chẳng phải người tốt, chỉ toàn lợi dụng và phản bội Hứa Nghiên, nên anh không muốn nể mặt nữa.

Hứa Nghiên có thể rộng lượng, nhưng anh thì nhỏ mọn.

Lâm Trạch gạt hết phong độ và phép lịch sự sang một bên, thiếu kiên nhẫn hỏi lại: "Anh là ai?"

Dù là ngôi sao lớn cỡ nào thì ở hậu trường Gala Xuân Vãn cũng phải tỏ ra lễ phép, dù không thân quen cũng phải giả vờ thân thiết. Nếu thực sự không nhớ tên thì chỉ cần cười cười xã giao vài câu cho xong là được.

Chứ đâu ra cái kiểu nồng nặc mùi thuốc súng thế này.

Chị gái trong đội tuyển bóng bàn nữ ngồi cạnh Lâm Trạch chữa ngượng, giả vờ khoa trương hỏi Lâm Trạch: "Cậu không lên mạng à? Lộ Anh Kỳ đó! Người nổi tiếng thế mà sao cậu lại không biết!"

Ánh mắt của tất cả mọi người trong phòng đều đổ dồn về phía Lộ Anh Kỳ. Có người nhận ra anh ta, có người từng nghe tên, nhưng rõ ràng trong căn phòng này không có ai là fan của anh ta cả.

Lộ Anh Kỳ có chút lúng túng. Anh ta chỉ có thể giả vờ như chưa từng gặp mặt trước đây, tự tìm đường lùi cho mình: "Haha, tôi có xem chương trình của cậu. Tôi là fan của cậu đấy, cậu chơi khúc côn cầu giỏi thật!"

Lâm Trạch chẳng buồn nói một câu "cảm ơn" mà tiếp tục trò chuyện với chị gái bên đội tuyển bóng bàn nữ: "Nổi tiếng lắm á? Sao em chưa nghe tên bao giờ."

Chị gái bên đội tuyển bóng bàn nữ: "Cậu ấy là quán quân của một cuộc thi sống còn đó."

"Ồ, thì ra là một nhà vô địch." Câu nói nhẹ tênh của Lâm Trạch vang lên trong căn phòng toàn các vận động viên là nhà vô địch thế giới, nghe vô cùng chốii tai.

Lộ Anh Kỳ cảm nhận được ác ý của Lâm Trạch. Anh ta không hiểu mình đã đắc tội với anh từ lúc nào, nhưng anh ta biết không nên ở lại nơi này lâu. Anh ta cười gượng nói mình phải đi tổng duyệt, rồi quay người rời đi.

Còn chưa ra khỏi cửa, anh ta đã nghe thấy mấy vận động viên khác đang bàn tán xem tiết mục của anh ta phát trước hay sau giao thừa: "Ngôi sao nổi tiếng thế mà còn không đỉnh bằng chúng ta."

Năng lực nghề nghiệp bị nghi ngờ, Lộ Anh Kỳ phải hứng chịu một cú giáng mạnh.

Chỉ trách thính lực của anh ta tốt quá, lại nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Lâm Trạch và chị gái bên đội tuyển bóng bàn nữ.

Lâm Trạch: "Không phải bây giờ người ta chuộng "tiểu thịt tươi" hả? Trông anh ta già quá nhỉ."

Tuổi tác bị nghi ngờ, Lộ Anh Kỳ lại chịu thêm một đòn đả kích nữa.

Anh ta đã đi ra ngoài một đoạn rồi mà vẫn còn nghe thấy một anh chàng nào đó hét lên: "Tôi thấy anh ta còn không đẹp trai bằng Lâm Trạch nhà mình!"

Đến cả ngoại hình cũng bị nghi ngờ, Lộ Anh Kỳ tức đến nghiến răng nghiến lợi. Đáng lẽ anh ta không nên rỗi hơi đi chào hỏi làm gì!

Lâm Trạch khiến người ta tức xì khói, còn mình thì thấy sảng khoái vô cùng. Hóa ra làm người chua ngoa khó ở cũng vui ghê đấy chứ.

Mấy vận động viên xung quanh vừa rồi hùa theo cũng không thân thiết gì với anh, họ cũng không cố ý nhằm vào ai, chỉ đơn thuần là suy nghĩ khá đơn giản, bị Lâm Trạch dẫn dắt mà bắn Lộ Anh Kỳ thêm vài phát súng.

Riêng chị gái bên đội tuyển bóng bàn nữ thì tinh ý hơn. Lợi dụng lúc không có ai, cô ấy hỏi nhỏ: "Cậu có thù với Lộ Anh Kỳ à?"

Lâm Trạch: "Không ạ, chỉ là trông anh ta không giống người tốt."

Chị gái bên đội tuyển bóng bàn nữ cười: "Chà, cậu còn biết xem tướng nữa cơ đấy. Vậy cậu thử nhìn xem chị có phải người tốt không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!