Chương 30: Tập duyệt

Chuyển ngữ: @motquadao

Làm việc cùng sáu anh chàng đẹp trai là một trải nghiệm kỳ diệu mà Hứa Nghiên lần đầu tiên có trong đời. Cô cảm thấy bọn họ như bảy quả hồ lô trên cùng một dây leo, chỉ khác là cô thì như yêu tinh rắn biến thành.

Hứa Nghiên tìm tới Trương Húc: "Sư phụ à, thế này có hơi không ổn lắm nhỉ?"

Trương Húc: "Không phải cô nói là thích nhất đàn ông à? Nhất cô rồi còn gì nữa, thích gì được nấy, ngẩng đầu cúi đầu toàn là đàn ông."

Hứa Nghiên: "Nhưng bọn họ chắc gì đã thích em đâu…"

Trương Húc: "Thế thì càng tốt, công ty cấm yêu đương nơi công sở."

Hứa Nghiên: "Ơ…"

Ra khỏi văn phòng rồi Hứa Nghiên mới sực nhớ ra câu phản bác: Lỡ đâu bọn họ yêu đương với nhau thì sao?!

Hứa Nghiên quan sát kỹ mấy chàng trai đang họp cùng mình trong văn phòng, ngoài thanh niên nhỏ tuổi nhất vừa mới tốt nghiệp đại học ra, những người còn lại đều là nhân viên lâu năm trong công ty.

Họ đều có kinh nghiệm hơn cô nhưng cư xử rất lễ phép, miệng gọi "Chị Tiểu Nghiên" ngọt xớt.

Thậm chí có một ông anh lớn hơn cô hai tuổi cũng gọi là "Chị Tiểu Nghiên".

Hứa Nghiên: "Đừng gọi chị nữa, anh lớn hơn em mà."

Ông anh: "Chị là cách gọi thể hiện sự kính trọng."

Hứa Nghiên: "Anh có nhiều kinh nghiệm hơn em, em phải là người kính trọng anh mới đúng."

Ông anh: "Mặc dù đúng là anh nhiều kinh nghiệm hơn thật, nhưng cổ t* c*ng của anh ngắn hơn của em. Em mới là người giỏi hơn."

Hứa Nghiên: ????

Ông anh này cởi mở quá, đúng là cái gì cũng dám nói thật!

Hứa Nghiên nhỏ giọng than phiền với Ba Đóa về tình cảnh hiện tại của mình, Ba Đóa cười đến đau cả bụng, còn xúi cô làm chuyện xấu: "Mày thử quan sát xem họ thuộc hệ nào, có bẻ thẳng được không?"

Hứa Nghiên: "Tao bẻ làm gì! Tao có bạn trai rồi đấy!"

Dù vậy cô cũng phải thừa nhận, làm việc cùng mấy anh đẹp trai quả thực rất dễ chịu. Cô còn học được không ít mẹo dưỡng da và bí kíp giảm cân, thậm chí còn bị một ông anh cơ bắp thích tập thể hình lôi kéo làm luôn thẻ năm ở một phòng tập gần công ty…

Sau đó Hứa Nghiên mới ngộ ra: Có khi nào đây là nghề tay trái của ông anh kia không?

Ngồi bàn giấy chưa được bao lâu cô đã bắt đầu đi thực chiến. Dự án lần này khá đông nhân sự nên Hứa Nghiên không cần tự mình gánh vác mọi việc. Phần lớn thời gian cô đi theo Trương Húc làm chân chạy và học hỏi. Có đôi lúc thiếu nhân sự thì nhiệm vụ luyện bè phối nhạc Trương Húc sẽ giao cho cô.

Mà tập duyệt thì không tránh khỏi việc đụng mặt Lộ Anh Kỳ.

Hơn một tháng không gặp mà anh ta gầy đi trông thấy

Trước kia cô luôn tranh thủ gọi video, gặp mặt trực tiếp và xem livestream của anh ta, tần suất thường xuyên đến mức chỉ cần một chút thay đổi cũng dễ dàng nhận ra ngay.

Nhưng kể từ khi hẹn hò, Hứa Nghiên quá bận rộn với Lâm Trạch nên không còn liên lạc với Lộ Anh Kỳ, giờ nhìn bộ dạng này của anh ta, cô không nhịn được lén nhắn tin hỏi: "Anh có đập đớ không đấy?"

Lộ Anh Kỳ đang nghỉ giải lao xem điện thoại, lập tức trả lời: "Anh đập cái đầu em ấy!"

Anh ta ngồi xếp bằng giữa sàn phòng tập, ngẩng đầu liếc Hứa Nghiên đang ngồi ở góc, hất cằm ra hiệu cho cô ra ngoài.

Anh ta đi trước, hơn hai phút sau Hứa Nghiên mới ra theo.

Lộ Anh Kỳ đứng ở hành lang dẫn tới nhà vệ sinh, vịn tay vào lan can nhìn ra dòng xe cộ tấp nập bên ngoài qua lớp kính.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!