Chương 15: Blind box

Chuyển ngữ: @motquadao

Hứa Nghiên hơi ngây người.

Anh đang nói gì vậy? Anh vừa hỏi cô có muốn kết hôn không á?

Hứa Nghiên không chắc chắn nên hỏi lại: "Là hoạt động trong game phải không? Kiểu kết hôn nhận thưởng ấy hả?"

Lâm Trạch còn bối rối hơn cô. Anh chưa từng chơi game nào mà có thể kết hôn cả. Anh nói lại một lần nữa: "Không phải trong game, là anh và em, chúng ta kết hôn."

Gió đêm mùa thu lạnh lẽo lướt qua khiến tay Hứa Nghiên nổi cả da gà.

Lần này thì cô hiểu rồi, nhưng vẫn không thể hiểu nổi.

Hơi bị vượt mức pickleball rồi đấy, anh bị điên rồi sao?

Cả hai người đều mờ mịt ngồi lên xe. Trầm mặc một lúc, cuối cùng Lâm Trạch vẫn lái xe theo kế hoạch đến rạp chiếu phim có suất chiếu muộn gần đó.

Suất chiếu muộn không có nhiều sự lựa chọn. Lâm Trạch giao toàn quyền quyết định cho Hứa Nghiên. Cô phân vân giữa một phim hài xem không cần não và một bộ phim trinh thám, cảm thấy có lẽ Lâm Trạch sẽ thích phim trinh thám hơn.

Cô chủ động mua vé qua app, đến bước chọn ghế còn hỏi ý kiến Lâm Trạch, tiện thể cho anh biết về việc mua vé online rẻ hơn một nửa so với mua trực tiếp, bỏng nước và đồ ăn vặt cũng có mà còn được tặng thêm cả blind box đồ chơi nữa.

Lâm Trạch không tranh trả tiền với cô. Anh khen: "Em giỏi thật đấy, biết nhiều cách tiết kiệm quá."

Chỉ là một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể với người khác mà trong mắt "anh chàng nước ngoài" này lại là một kỹ năng đáng khen.

Hứa Nghiên bật cười bảo anh chọn ghế trước. Anh cúi đầu nhìn màn hình điện thoại của cô rồi hỏi có thể đổi sang bộ phim hài được không, "Anh thấy bộ kia có vẻ thú vị hơn."

"Được chứ." Hứa Nghiên thoát ra khỏi giao diện chọn ghế, thật ra cô cũng thích xem phim hài hơn.

Đổi xong vé, lấy bỏng và nước, hai người vào rạp chiếu phim.

Trong rạp chỉ lác đác vài người, đều là các cặp đôi, ai nấy đều chọn ghế cách xa người khác.

Sau khi ngồi xuống, Hứa Nghiên bắt đầu khui hộp blind box của series gấu nâu nhỏ được tặng khi mua vé. Cô chỉ vào năm mẫu in trên vỏ hộp, hỏi Lâm Trạch: "Anh thích phiên bản nào?"

Lâm Trạch cầm hộp lên nhìn kỹ rồi chỉ vào con gấu đang há miệng ăn uống.

Hứa Nghiên nghĩ thầm: Có lẽ là đứa nhỏ này từ nhỏ đến giờ không được ăn uống thả ga nên giờ mới hâm mộ một bạn gấu nhỏ.

Cô xé niêm phong hộp, lấy túi plastics bên trong ra vừa mở túi vừa nói: "Em thích bản secret, dù không biết bản secret trông như thế nào, nhưng dù sao thì càng hiếm càng quý mà… Ơ? Đây có phải là bản secret không?!"

Cô cầm vỏ hộp lên đối chiếu, con gấu trắng nằm ngửa ngủ khì trên tay cô không nằm trong năm mẫu in trên hộp nhưng hình dáng thì giống hệt với bóng mờ của bản secret sau dấu hỏi chấm.

Hứa Nghiên tự khen mình: "May mắn bùng nổ luôn!" (*)

Sợ Lâm Trạch không hiểu, cô còn giải thích luôn cho anh thế nào là "may", thế nào là "rủi".

(*) Câu gốc Hứa Nghiên sử dụng từ /ōu qì/ (âu khí) nghĩa là có nghĩa là "vận may" hoặc "may mắn". Đây là ngôn ngữ mạng ở Trung Quốc, thường được sử dụng trong giới game thủ, đặc biệt là game gacha, nơi người chơi sẽ gọi những người chơi may mắn là người châu Âu. Ngược lại, /fēi/ (phi) có nghĩa là xui xẻo, vận đen – bắt nguồn từ việc người chơi tự nhận mình là người châu Phi nếu kết quả gacha xấu. 

Theo nguyên tác, ở câu giải thích bên dưới tác giả sử dụng hai từ "âu" và "phi" nhưng vì mình thấy cách nói như này pbct quá nên mình để luôn theo nghĩa thường dùng là "may" và "rủi". Phần chú thích này là để giải thích rõ hơn, không phải Hứa Nghiên sợ Lâm Trạch không hiểu may rủi là gì mà sợ anh không hiểu ngôn ngữ mạng âu

-phi là gì.

Lâm Trạch: "Ví dụ sinh động quá. Em đúng là bậc thầy ví von."

Hứa Nghiên đỏ mặt đón nhận lời khen không đúng thực lực này.

Đèn trong rạp đột nhiên vụt tắt, phim bắt đầu chiếu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!