Chương 12: Yêu đương

Chuyển ngữ: @motquadao

Hứa Nghiên không chắc anh có nhìn thấy mình không nhưng cô cũng định theo phản xạ giơ tay gỡ mũ xuống, sau đó mới nhận ra mình vốn không đội mũ.

Cô không rõ Lâm Trạch có cười hay không, chỉ thấy anh liếc nhìn mình một cái rồi quay đầu tập trung theo dõi trận đấu trên sân băng.

Anh khoanh tay trước ngực, đứng cạnh ba huấn luyện viên khác, tư thế hệt như nhau.

Trên sân đấu, nhóm tân binh chưa có chút kinh nghiệm nào chơi cực kỳ lóng ngóng. Đội bóng nhí phía đối diện chẳng cần tranh bóng vì họ dẫn bóng một hồi đã tự làm mất bóng.

Khác với thi đấu chuyên nghiệp, trận giao hữu này chỉ chia thành hai hiệp, mỗi hiệp mười lăm phút, nghỉ giữa giờ năm phút.

Kết thúc hiệp một, tỉ số giữa đội tân binh và đội nhí là 1:9.

Trên sân, bình luận viên liên tục nói"Lại mất bóng rồi", "Lại ghi bàn nữa rồi" và "Chúng ta có thể thấy Trương Mẫn tức đến mức mái tóc ngắn của cô dựng đứng hết cả lên".

Trương Mẫn là huấn luyện viên trưởng của đội tân binh và đông thời là huấn luyện viên của một câu lạc bộ khúc côn cầu nữ hàng đầu trong nước. Trước đây cô ấy cũng là cựu tiền đạo chủ lực của đội tuyển nữ quốc gia.

Trong suốt trận đấu, Trương Mẫn theo dõi rất sát sao, không ngừng chỉ đạo hô tên từng người, lớn tiếng hướng dẫn họ di chuyển.

Tuy nhiên các cầu thủ vừa đội mũ bảo hiểm vừa trượt băng nên không nghe rõ giọng của huấn luyện viên. Lúc nghe được thì lại như người gỗ đứng yên quay đầu nhìn về phía cô ấy, khiến huấn luyện viên Trương tức tới mức tóc dựng ngược, đầu như sắp bốc khói.

So với cô ấy, Lâm Trạch có vẻ điềm tĩnh hơn nhiều. Anh vẫn khoanh tay, thấy ai chơi tốt thì vỗ tay cổ vũ. Khi đội tân binh ghi được bàn thắng duy nhất, anh còn nghiêng người đưa tay xuống sân đập tay với cầu thủ ghi bàn.

Nhưng anh không đưa ra chỉ đạo chiến thuật nào cả. Cũng đúng thôi, chiến thuật gì chứ, cơ bản là mọi người không có hiểu.

Một trận đấu khúc côn cầu sẽ không giới hạn số lần thay người.

Vì vậy trong nửa hiệp đấu còn lại, cả hai đội liên tục thay cầu thủ.

Đội nhí thay người để bạn học nào cũng có cơ hội được thể hiện, để cầu thủ dự bị cũng được lên sân dẫn bóng. Còn đội tân binh thì kiểu còn nước còn tát, thay người để xem có ai may mắn ghi được bàn không.

Đây là một trận đấu hoàn toàn một chiều, tính cạnh tranh không cao, nhưng nếu xem để giải trí thì lại cực kỳ hấp dẫn.

Cuối cùng trận đấu kết thúc với tỉ số 20:2. Lâm Trạch lên sân với tư cách khách mời trao cúp MVP(*) cho đội tuyển nhi.

(*) MVP – Most Valuable Player: đây là danh hiệu dành cho tuyển thủ xuất sắc nhất trận đấu.

Hứa Nghiên giơ điện thoại lên, zoom hết cỡ để chụp ảnh anh, tuy rằng ảnh hơi mờ nhưng vẫn không che giấu được sự đẹp trai của anh.

Cô nghĩ, đến khi chương trình này phát sóng, chắc chắn sẽ có vô số fan hâm mộ đổ rạp vì Lâm Trạch.

Khi các vận động viên chuẩn bị rời sân, rất nhiều khán giả ùa tới khu vực gần khán đài, trèo lên lan can giơ máy ảnh chờ thần tượng bước qua, thậm chí có người còn cầm sẵn bút chờ xin chữ ký.

Các tân binh rời sân đúng theo lối đi bên Hứa Nghiên. Trong số họ, có người biểu cảm buồn thiu vì thua trận, có người cảm thấy xấu hổ, có người mỉm cười vẫy tay chào fan.

Người đi cuối cùng là Lâm Trạch, anh đã cởi áo khoác ra cầm trên tay, chỉ mặc áo thun trắng ngắn tay.

Vì có rất nhiều fan hâm mộ đã rời đi theo bước idol của mình nên khi Lâm Trạch đi ngang qua, khán đài chỗ Hứa Nghiên đứng không còn đông đúc nữa. Cô bước lên lan can, bám vào tay vịn, bắt chước nhóm fan hâm mộ kia, vẫy tay rồi hô to đùa anh: "Lâm Trạch! Lâm Trạch! Mẹ yêu con!"

Lâm Trạch ngẩng đầu nhìn cô, cũng vẫy tay ra hiệu cho cô cúi xuống.

Hứa Nghiên tưởng anh muốn "thì thầm" điều gì bí mật với mình, liền nhoài người xuống, cúi đầu lắng nghe.

Từ khán đài đến lối đi dưới sân cách nhau một độ cao nhất định, Lâm Trạch tháo mũ trên đầu xuống, nhún chân nhảy lên, đặt mũ lên đầu Hứa NGhiên.

Toàn bộ quá trình chỉ mất chưa đầy 30 giây, anh không đứng lại, chỉ mỉm cười vẫy tay rồi rời đi.

Hứa Nghiên thầm nghĩ, dù đã tháo kính râm nhưng may mà cô vẫn đeo khẩu trang, nếu không thì anh đã thấy gương mặt đỏ bừng cùng bộ dáng cười toe toét đến hở cả lợi ngốc xít của cô rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!