Chương 9: Khó dạy dỗ

Sau khi ra khỏi rạp phim cô loay hoay ngó nghiêng tìm anh nhưng chẳng thấy anh đâu cả, rõ ràng khi phim kết thúc anh cũng bước ra ngoài rồi nhưng thoáng một chút lại chẳng thấy đâu. Cô quay sang nhìn Minh,  trông sắc mặt của Minh có vẻ không được ổn...

\

- Cậu có sao không? Trông cậu có vẻ xanh xao quá!

Dù đang bị ám ảnh bởi bộ phim kinh dị vừa rồi nhưng sỉ diện đàn ông không cho phép Minh ngục ngã trước mặt người đẹp.

\

- Đâu... đâu có! Tại lúc nãy trong rạp tối thui bây giờ ra ngoài đèn sáng nên tôi hơi chóng mặt thôi!

\

- Vậy thôi mình về đi Minh!\_ Cô mỉm cười.

\

- Khoan đã! Còn sớm mà...\_ Minh nắm tay cô kéo lại.

\

- Ý cậu là...

\

- Chúng ta đi ăn kem nha, tôi mời! \_ Minh nũng nịu nhìn cô.

\

- Tôi...

\

- Đi đi mà! Nha nha nha!\_ Minh không để cô từ chối.

Quán kem ở ngay cạnh bên rạp phim nên họ chỉ cần đi bộ vài bước là đến nơi. Ngồi ăn kem mà cô cứ suy nghĩ về ông chú của mình, cô cứ thắc mắc không biết anh đã đi đâu rồi, đã về nhà hay chưa...

\

- Nhược Ly! Nhược Lyyyyyy!\_ Minh liên tục gọi cô.

\

- Hả ? \_ Cô giật mình.

\

- Sao nãy giờ cậu thẫn thờ vậy ? Kem chảy hết rồi kìa!\_ Minh nhíu mày nhìn cô.

\

- À... tại kem lạnh quá tôi chờ cho nó bớt lạnh... ủa mà không phải tại... Tôi đang nói gì vậy???\_ Mặt cô ngu ngơ đến bất ngờ.

Minh phì cười khi thấy cô như vậy, cậu ta đưa mặt lại sát mặt cô rồi dịu dàng...

\

- Trông cậu lúc này đáng yêu thật...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!