Bất giác anh quay sang nhìn cô, khoảng cách giữa môi của hai người đang rất gần nhau.
\
- Sao tôi chỉ em làm bài mà em không tập trung ? \_ Anh nhíu mày.
\
- Tôi...
\
- Tôi nói đâu có sai! Em cứ lo nhìn ngắm tôi...\_ Anh đưa môi lại gần môi cô.
\
- Ai mà thèm nhìn chú! \_ Cô giật cây bút trên tay anh rồi vờ cúi mặt làm bài để che đi sự ngượng ngùng.
\
- Em là vợ tôi mà cứ tránh né tôi là sao ?
Cô ngẩng mặt nhìn anh:
\
- Vì tôi không yêu chú! Giữa chúng ta không có tình cảm! Tôi ghét hôn nhân sắp đặt!
\
- Nên em ghét... cả tôi ?
\
- Phải! Tôi rất ghét chú! Tôi không muốn lấy một người hơn tôi cả chục tuổi.
\
- Tôi hiểu rồi!
Dứt lời anh buồn bã bỏ ra khỏi phòng. Nhìn anh quay lưng đi cô cảm giác như mình đã quá lời, nhưng cô gạt bỏ ngay suy nghĩ đó vì mục đích của cô là muốn làm anh nhanh chóng chán nản cô mà đồng ý ly hôn.
Tại buổi giao lưu ngoại ngữ.....
Hôm nay anh đảm nhiệm vai trò là người hỗ trợ thông dịch cho các thầy cô nước ngoài và các sinh viên, ngoài ra anh cũng là người giám sát chương trình trong suốt buổi giao lưu.
Tiếng anh của cô cũng không tới nỗi tệ nhưng nếu nói là trôi chảy thì chưa thể, xui thay giáo viên nước ngoài lại mời ngay cô lên sân khấu giao tiếp. Trước mặt hàng ngàn con mắt tim cô đập loạn xạ, run đến mức toát mồ hôi. Nghe câu hỏi mà cô chỉ ấp a ấp úng được vài từ, thấy tình hình không ổn anh vội đến giải cứu. Anh tuôn ra một tràn tiếng anh trong khi cô đang ngớ người không hiểu rõ họ đang nói gì với nhau.
Nói xong anh nắm tay cô dẫn xuống sân khấu rồi đi vào trong phòng học.
\
- Lúc nãy chú nói gì với giáo viên nước ngoài ?
\
- Nói rằng em là vợ tôi.
\
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!