---Nhà nó, sáng, 10h a.m.----
Chắc là mọi ng nghĩ nó buồn nên chẳng ai rủ nó đi đâu, chắc họ muốn cho nó thời gian yên tĩnh. Nhưng mọi ng chẳng biết nó có thể đau ngay thì nó cũng có thể vui ngay. Nó đã chai sạn mất rồi, nó ko yếu đuối nữa đâu.
Hạnh phúc đôi khi đơn giản là dũng cảm buông tay và bước tiếp mà!!
*Có những nỗi đau tự mình phải kết thúc....... Có những giọt nước mắt tự mình phải lau khô.................. Và có những nụ cười tự mình phải tìm lại * thế là nó lại trở về vs c/s vô tư của con nhỏ 17 tuổi.
dt HA.... nó giả bộ khóc
HA cũng thấy vui khi nó ko buồn nữa. nó hí hửng.
HA nói vs nó. rồi nó cúp máy.
Nó tự nhủ với lòng rằng phải đối diện với sự thật, né tránh cũng đâu giả quyết đc gì, còn đau khổ hơn thôi. Thế là nó quyết định đối diện 1 lần xem sao, dù sao quá khứ cũng vẫn chỉ là quá khứ.
Nó ghét cái việc mà dù quen nhau nhưng khi đi chung trên 1 đường lại cố xem nhau như kẻ xa lạ.
13' mấy chục giây, HA đã ở trc nhà nó. Thế mà nó cũng trách rằng cậu ấy đã đến muộn, còn bị nó đánh ấy cái nữa chứ. Chỉ vì thích nó nên HA mới nhượng bộ thôi, chứ ko là HA cho nó ăn đòn lâu rồi. HA đưa nó đến biệt thự nhà hắn, ở đó đã có nhỏ Đ, Phong và hắn chờ sẵn rồi.
Nó hí hửng vô chào mọi ng, nó đang đối diện vs hiện tại. Hắn thì chỉ bật cười với sự ngốc nghếch của nó. Nhỏ Đ thì bó tay với con bạn mình, mới hôm qua còn sụt sùi này nó vậy mà h đây cười hoài. HA thì chỉ thích ngắm nhìn cái vẻ ngây ngô, ngồ ngộ của nó.
Còn Phong, a lắc đầu cười vì cái tính đáng yêu của nó vẫn ko thay đổi, a thích nó như thế này hơn so với con ng hôm qua. Nó thì cố cười trc mặt mọi ng, giả vờ vui thôi ý mà.
Chúng nó quyết định đi biển vì hôm nay trời nóng kinh khủng.
Nó quyết định đối diện vs sự thật nên biển nó cũng sẽ đối diện luôn, nó mong sóng biển sẽ đánh trôi ký ức của nó đi xa.
Hành trình khởi hành, Phong thì ngồi phía trên, nó thì ngồi kế cửa sổ và cạnh là hắn, HA và nhỏ Đào ngồi phía dưới. Tự vì hôm qua nó ngồi * tự kỷ* hơi trễ nên h nó ngủ khò khò trên vai hắn rồi. Trông nó như con mèo nhỏ, cứ rúc vào lòng hắn khiến 2 con ng trên xe đang khó chịu.
Hắn thì chỉ ngồi cười vs cái mặt siêu baby cute của nó và tự nhủ rằng...........
* thà chúng ta là 2 đường song song đi mãi chẳng xa nhau còn hơn làm 2 đường chéo nhau, chạm 1 lần rồi xa nhau mãi mãi... Hằng nhỉ*.
Vài chục phút sau, chúng nó đã đến nơi cần đến, vì ko chịu nói là đi biển nên nó đâu có mang đồ tắm, thế là nó phải theo HA đi mua đồ vì HA cũng ko mang. Hai đứa cùng nhau đi trên con đường tấp nập ng qua lại.
-"H có biết HA thích Hằng ko hả?
"HA hỏi nó, ko ngại ngùng. -" hình như là ko biết nhưng tốt nhất đừng thích H nhé bởi tim H đóng băng lâu rồi!
"nó cười vs HA dù biết nói câu đó hơi vô tình. -" HA cũng ko biết là tình cảm dành cho H là gì nữa nhưng HA thích nhìn thấy H!! H có thể làm bạn gái của HA ko???
"HA thú nhận và hỏi nó. -"HA àh!! Tình bạn của chúng ta hok thể trở nên tồi tệ
.
nên
Trở thành bạn gái của HA là điều hok thể nào xảy ra.... ình xin lỗi nhé, sẽ có ng tốt hơn H để HA yêu mà" tuy nó biết nói như thế sẽ khiến HA đau lòng nhưng thà đau 1 lần còn hơn đau hoài.
Thế là HA lại cười, cậu ấy cảm thấy thoải mái hơn khi nói ra tất cả với nó. Tình cảm cậu ấy dành cho nó ko phải tình yêu đâu, nó chắc như thế. Cậu ý lăng nhăng thấy mồ nhưng chưa hề biết yêu. Chỉ là cậu ấy đang tìm kiếm ai đó để hiểu cảm giác yêu là gì thôi.
Chúng nó cuối cùng cũng đã lao ra biển, nào là nghịch nước, chọc phá nhau,...v....v... vui dữ lắm. Khoảng cách của tụi nó ko còn nữa, nó xem cả 3 như a trai của nó mà thôi. Rồi chúng nó lại tụ họp ăn uống, karaoke rồi mới về.
Anh Phong sẽ đưa nó về nhà, HA sẽ đưa nhỏ Đ.
Còn hắn, 1 tên lười nên hắn bò về nhà ngủ rồi. Nó và Phong thì im lặng, bởi nó ko biết phải nói gì nữa.
-" đi uống nước nha e?Phong ngỏ ý. - ok a
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!