Sau Nguyên Đán lại trở lại công ty đi làm, có điều vào đầu mùa xuân tháng 3, Khâu Dạng và Thẩm Nịnh Nhược đều xin nghỉ.
Bởi vì Lễ Tình Nhân Trắng lại ở trước mắt, các nàng quyết định lại cùng đi một chuyến đến Tây Thành.
Lễ 1-5 năm trước các nàng đã tới, nhưng khi đó người thật sự quá đông, lại còn gặp Quách Minh An, khó tránh khỏi có chút phá hỏng tâm trạng.
Lần này thì khác.
Lần này là kỷ niệm một năm hai người gặp nhau, cũng sẽ không gặp lại Quách Minh An.
Ngày 14 tháng 3 là thứ hai, hai người ở Vân Thành chơi cuối tuần trước, sáng thứ hai liền lên máy bay đi Tây Thành.
Khi cách một năm, vẫn là chuyến bay này, nhưng tâm trạng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Khâu Dạng mang bịt mắt lên, khóe môi vẫn luôn đều đang cong.
Năm trước nàng ở trên máy bay cùng các dì Triệu Minh Phân không nói được mấy câu liền mang bịt mắt lên.
"Vậy năm trước chị ở trên máy bay có chú ý tới em không?
"Khâu Dạng nghiêng đầu. Thẩm Nịnh Nhược gật đầu:"Có."
"Chị chính là theo em tới, nhưng em không có chú ý tới chị.
"Khâu Dạng sờ cái mũi, khi đó còn đắm chìm ở cảm xúc thất tình bi thương, nào có thể chú ý tới thế giới bên ngoài đâu? Thẩm Nịnh Nhược nhìn dáng vẻ này của Khâu Dạng liền cảm thấy có chút buồn cười:"Không có ý trách em, em không cần nghĩ nhiều."
"Em cũng không nói em sẽ nghĩ nhiều."
Khâu Dạng kéo tay cô, tuy rằng trước mắt đen nhánh một mảnh, nhưng nàng lại như thể cái gì cũng đều có thể thấy.
Một chuyến này trên cơ bản chính là phục khắc năm trước, vali hành lý của hai người vẫn là cái năm trước kia, homestay họ đặt cũng giống như trước.
Khác nhau duy nhất chính là lần này chỉ đặt một phòng.
Hiện tại là cao điểm mùa du lịch, Thẩm Nịnh Nhược gọi điện thoại trước cho ông chủ homestay, bảo ông giữ lại căn phòng lúc trước cô ở lại.
May mắn chính là cô còn nhớ rõ số phòng.
Ông chủ nói không thành vấn đề, bởi vậy sau khi xử lý vào ở, hai người liền vào căn phòng này.
Nội thất bên trong không thay đổi nhiều nhưng ký ức cứ ùa về từng chút một.
Sau khi cửa đóng lại, Thẩm Nịnh Nhược liền kéo Khâu Dạng ngồi xuống sofa.
Có điều để Khâu Dạng ngồi ở trên đùi mình.
"Hôm nay có kế hoạch gì đây? Hướng dẫn viên du lịch Tiểu Dương.
"Tay Thẩm Nịnh Nhược đặt ở trên hông Khâu Dạng. Khâu Dạng ôm mặt cô:"Không đói bụng sao?"
"Đói."
"Thế thì đi ăn cơm trước.
"Giống như năm trước, hai người muốn ở Tây Thành một tuần, chủ nhật sẽ trở về. Thẩm Nịnh Nhược lại không buông tay chính mình ra, chơi nghiêng đầu về phía trước một chút, khi hoàn toàn áp vào người Khâu Dạng, cô hít một hơi thật sâu:"Tiểu Dương......"
"Lời bài hát kia hát như thế nào."
"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!