Chương 74: (Vô Đề)

Vỹ Chu Đào được cưng chiều không chịu an phận, chân nhỏ chạy dọc trượt lên xuống cơ ngực ấm mềm săn chắc, trèo tận lên cổ Tần Quốc Trường mà nghịch.

"Không đi ra ngoài chơi?" Tần Quốc Trường đổi tư thế ngồi lên giường, nắm chân ấn Vỹ Chu Đào nằm dài xuống, giữ chân cô ở trong bụng.

Vỹ Chu Đào bắt đầu làm điệu bộ hờn dỗi: "Anh đi bàn việc cũng cho em theo là được rồi, em có phá phách gì đâu."

"Anh hỏi em không đi ra ngoài chơi mà?" Tần Quốc Trường vuốt ve đôi chân nhỏ bên trong ngực, dịu dàng nói: "6 giờ sáng ở đây mặt trời còn chưa ló, còn phải đi bộ thăm quan xưởng, đi liền mấy tiếng đồng hồ, trẻ con như em đi một tầng chưa chắc còn đi nổi."

"Anh đi được em cũng đi được." Vỹ Chu Đào đố kị mãi bởi vì không giỏi bằng Tần Quốc Trường.

"Phải không?" Tần Quốc Trường cười nhạt, giật mạnh cơ thể nhỏ ủ trong áo lông tròn trịa, kéo chân cô gác lên vai.

Khung cảnh này, bên cửa sổ rơi lác đác tuyết vụn, gương mặt dễ thương ửng đỏ xấu hổ ngơ ngác chứng kiến tư thế cổ quái nào đó 'thân mật' đến mức nhận được độ ấm qua lớp áo dày từ đối phương.

"Ah." Vỹ Chu Đào kêu một tiếng, xương hông hết khả năng dẻo dai trong tiết trời lạnh khiến cô không thể ưỡn người đi đâu, còn có cảm giác tê dần.

"Kêu cái gì? Muốn không?"

"Muốn cái gì?" Cô ngây thơ hỏi.

"Ăn gân thịt."

"..." Vỹ Chu Đào hai mắt tròn trong veo chằm chằm nhìn điệu cười mờ ám của anh, từ từ rướn người, cầm tay anh đặt lên ngực: "Anh massage đi."

"Bằng tay hay bằng miệng?" Tần Quốc Trường trở người đặt lưng xuống nệm, nhấc Vỹ Chu Đào ngồi lên bụng, nhẹ nhàng lướt tay tìm đường vào áo bông dày, "Đi chơi cũng cần phải có phục vụ massage à?"

Vỹ Chu Đào chủ động vạch bụng lên, để lộ vòng eo nhỏ nhín cùng lỗ rốn sâu gợi cảm.

Tần Quốc Trường một tay nắm lấy trượt lên sườn làm cô ngứa ngáy uốn éo như rắn, thèm muốn cầm tay còn lại của anh nhét vào trong áo ấm.

Đôi mày anh nhướng lên: "Nhỏ vậy à?"

"Trời lạnh á!" Vỹ Chu Đào nũng nịu đáp, tay nhỏ chống trên ngực Tần Quốc Trường trượt hông lên trên, hai chân kẹp lấy sườn ngực cứng chắc, ngây ngốc vì ngồi quá êm ái.

"Cởi ra." Tần Quốc Trường nói nhỏ.

"Lạnh lắm."

"Sờ chút không lạnh nữa." Tần Quốc Trường một tay kéo lưng quần Vỹ Chu Đào xuống, cười tà mị: "Không phải thích ngồi lên mặt anh à?"

"Vậy em đi tắm!" Vỹ Chu Đào cười đến đỏ mặt, bật dậy phóng xuống sàn chạy vụt đi, cười khúc kha khúc khích.

Có thể Vỹ Chu Đào không gan lớn, nhưng đã được một lần chắc chắn có lần thứ hai.

Cô xem phim người lớn, đó là bí mật! Đến Tần Quốc Trường còn chẳng biết, hoặc có thể anh là người kín miệng.

Mà tư thế cô thích xem nhất là cởi truồng ngồi lên mặt bạn trai.

Sau khi chóp mũi cao thẳng kia hờ hững chọc vào giữa hai chân Vỹ Chu Đào, hơi thở nóng ấm thổi vào khiến sống lưng cô run lên, rướn người cầm tóc Tần Quốc Trường.

"Ah ưm nhột quá..." Vỹ Chu Đào vừa cười vừa không kiềm được rên lên, hai mắt vô thức nhắm nghiền, hoàn toàn thả lỏng ngồi trên lực tay nâng đỡ của Tần Quốc Trường.

Tuy là hưởng thụ, Vỹ Chu Đào ngồi không yên vì ngứa ngáy, uốn éo mông tròn cựa quậy trong khi Tần Quốc Trường nghiêm túc phục vụ cô.

Vỹ Chu Đào mơ màng cắn chặt răng, nắm chặt tóc Tần Quốc Trường, tựa hồ có thể nghe thấy âm thanh nhóp nhép phía dưới giao nhau với hơi ấm ướt át trong miệng anh.

"Ưm.. anh mút nhẹ thôi ư.. nhẹ nhẹ thôi ư hưm.."

Bất giác, lực hút phía dưới không giống những gì cô tưởng tượng. Mạnh bạo và gấp gáp chứ không phải đầm thắm nhẹ nhàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!