Chương 9: (Vô Đề)

9.

Tối qua, Tôn Tấn ra về với vẻ đầy tự tin.

Hắn rất tin vào thủ đoạn của bản thân, cho rằng Hách thị bao năm qua chịu đủ ấm ức, chỉ cần hắn tỏ ra quan tâm một chút là nàng sẽ ngoan ngoãn cúi đầu.

Thế mà giờ tin tức truyền đến... Nét mặt hắn thay đổi liên tục như trời nắng mưa.

Tôn Cảnh bĩu môi nói: "Hòa ly thì hòa ly, con gà mái không đẻ trứng ấy để lại trong phủ làm gì?"

Ta ở bên cạnh nhắc nhở: "Thế tử, dù gì nàng ấy cũng là mẫu thân ngươi."

Tôn Cảnh cười hì hì: "Đúng rồi, ta vẫn còn ở đây, nàng ta dựa vào đâu mà đòi hòa ly? Với lại người của phủ Dũng Liệt Hầu cũng c.h.ế. t sạch cả rồi, đại di  ta là hoàng hậu tôn quý, sao có thể để nàng ấy hòa ly để làm mất thể diện gia tộc chứ? Nàng ta đúng là phát điên rồi!"

Tôn Tấn nghe vậy, thoáng thấy có lý. Nhưng vẫn cảm thấy bất an.

"Ta vào cung xem sao."

Tôn Tấn vừa vào cung là mất hút nửa ngày.

Tên con trai c.h.ế. t tiệt Tôn Cảnh thì lại loanh quanh trong phòng ta, hết đập đồ lại mắng hạ nhân.

Ta đang đọc sách, phiền đến cực điểm. Thế nên ta bèn gọi hắn lại: "Đừng ầm ĩ nữa, mẹ ngươi còn chẳng cần ngươi nữa cơ mà."

Cả phòng bỗng chốc im lặng. Tôn Cảnh quay đầu lại, không thể tin nổi nhìn ta:

"Ngươi nói gì?"

Ta cười lạnh: "Ta nói mẹ ngươi không cần ngươi nữa."

Tôn Cảnh nổi trận lôi đình, lao tới định đánh ta.

Ta khẽ vận pháp lực, hắn chưa kịp tới gần đã vấp ngã nhào.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Tiểu Thúy hoảng hốt kêu lên: "Thế tử!"

Nàng tốt bụng tới đỡ, nhưng Tôn Cảnh lại đẩy nàng ra: "Biến đi!"

Nói rồi gắng sức bò dậy, chỉ vào mặt ta mắng: "Ngươi chán sống rồi à?"

Ta lật thêm một trang sách: "Đừng nóng, những đứa không có mẹ thương thường sẽ bị yêu quái ăn thịt đấy."

Tôn Cảnh lập tức chộp lấy cây cung, định g.i.ế. c ta tại chỗ.

Nhưng bên ngoài đã vang lên tiếng hô: "Hầu gia về rồi!"

Tôn Tấn về, nhưng là bị khiêng về. Nghe nói trên đường về xe ngựa hỏng, hắn bị hất văng ra ngoài.

Nhưng lúc đó nữ quan Phụng Nghi dẫn theo mấy chục thị vệ, trực tiếp hạ lệnh dọn đồ.

Tôn Cảnh lao tới: "Các ngươi làm gì đấy?! Mẹ ta đâu?!"

Nữ quan Phụng Nghi lạnh lùng đáp: "Tiểu thế tử, Hoàng thượng đã ban chỉ cho Huyện chủ và Bình Viễn hầu hoà ly. Lần này bản quan tới là để kiểm kê của hồi môn của Huyện chủ."

Tôn Cảnh không dám tin: "Bà ta thật sự muốn hoà ly?! Nhưng ta vẫn còn ở đây mà!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!