Chương 8: (Vô Đề)

8.

Hách thị nhìn hắn một hồi lâu, đột nhiên hỏi: "Hầu gia, ngài từng yêu nàng ấy không?"

Tôn Tấn quay mặt đi: "Nàng hỏi chuyện đó làm gì…"

"Đã từng yêu sao?"

Tôn Tấn nhìn nàng một cái: "Từng yêu thì sao? Giờ nàng mới là chính thất của ta, chúng ta môn đăng hộ đối, trời đất tác thành."

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Tôn Tấn dành cho Hách thị một màn trấn an thật dài.

Hắn nói: "Thực ra ta vừa gặp nàng đã yêu, chỉ là cảm thấy mình không xứng, sợ nàng không để tâm đến ta, nên mới bịa ra một câu chuyện như vậy, để nàng ghen tuông."

Hắn thậm chí còn nói: "Ta đã g.i.ế. c nàng ta rồi, chẳng lẽ vậy còn chưa đủ chứng minh lòng ta sao?"

Hách thị lạnh lùng nhìn hắn: "Làm sao chứng minh được?"

Tôn Tấn: "Cái gì?"

Hách thị đáp: "Chứng minh đúng là ngài g.i.ế. c nàng ấy."

Tôn Tấn vẫn giữ lại chút tâm tư, không nói hết mọi chuyện.

Nhưng hắn khai: "Thật ra ban đầu ta không định g.i.ế. c nàng ta, chỉ định bảo hai người kia trói nàng lại, rồi gả nàng sang một nhà khác."

Hắn nói, hắn nghĩ rằng nếu Nguyễn Hoan đã thành vợ người khác thì tự nhiên sẽ c.h.ế. t tâm.

"Không ngờ nàng lại cứng cỏi như thế, thà c.h.ế. t chứ không chịu khuất phục, cho nên mới bị giết…"

Hách thị hỏi: "Người ra tay là ai?"

"Hai nông phu ở Vọng Cốc Lĩnh."

Hách thị rơi vào trầm mặc thật lâu.

Tôn Tấn chủ động nói: "Phu nhân, hai tên nông phu đó đã bị dã thú cắn c.h.ế. t rồi, giờ là c.h.ế. t không đối chứng."

Hách thị ngơ ngác ngẩng đầu, nhìn về phía bình phong: "Thật sao…"

Tôn Tấn nắm tay nàng, nói: "Dĩ nhiên là thật. Phu nhân, thực ra hôm nay có thể nói rõ mọi chuyện thế này cũng tốt. Phu thê chúng ta, nên thành thật với nhau."

Hách thị nhìn hắn, như cười như không.

Tôn Tấn khẽ nói: "Nàng và ta đã là vợ chồng nhiều năm, dù nàng không nghĩ đến phủ Hầu, cũng nên vì Cảnh nhi…"

Tôn Tấn nán lại đến tận nửa đêm mới rời đi.

Ta từ sau bình phong bước ra, nói: "Ngươi không định nói là đã tin mấy lời dối trá của hắn đấy chứ?"

Hách thị vẫn còn đờ đẫn, nghe thấy ta nói thì bỗng ngẩng đầu nhìn ta.

"Ngươi cho ta hỏi một câu được không?"

Ta đáp: "Cứ nói."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!