Chương 13: (Vô Đề)

13.

Cô ấy bắt đầu tự an ủi: "Thôi, ngươi thật sự đã phong ấn huyết yêu, chắc hẳn là yêu tốt..." Nghe xong câu đó, ta càng cười lớn hơn.

Tiếng cười của ta vang lên, mặt đất bắt đầu rung chuyển, cả phủ Hầu bắt đầu lắc lư.

Tĩnh Hư hét lên: "Tiên tổ!"

Ta nói: "Sợ là phải làm ngươi thất vọng rồi."

Cả đời ta, chưa từng sống theo kỳ vọng của bất kỳ ai.

Năm đó bọn họ nói ta là người tu đạo Côn, tu đạo Côn thì nên học phù chú và y thuật, nhưng ta không phục, ta cứ muốn học g.i.ế. c chóc.

Giờ đây lại thêm mấy trăm năm hương khói phụng thờ, họ lại muốn ta trở thành vị anh hùng trong truyền thuyết chuyên trừ yêu diệt ma.

Nhưng bây giờ ta cũng chẳng ngại thừa nhận—năm đó, ta chính là nhắm vào thân thể của huyết yêu mà đến.

Ngoài ta ra, không ai có thể quyết định ta là ai.

Giữa tiếng hét tuyệt vọng của Tĩnh Hư, hơn nửa phủ Hầu đã sụp đổ.

Toàn kinh thành chỉ có phủ Hầu xảy ra chuyện như vậy, khiến dân chúng trên phố phải dừng chân vây xem.

Ta lấy m.á. u làm dẫn, triệu hồi các linh hồn tử trận năm xưa.

[Càn Khôn hữu định, sinh tử hữu thường. Nhiên kim dĩ đạo lực, phá giới nhi triệu. Lộ thần thính ngã lệnh, dĩ ngã huyết vi dẫn, khấu thủ tương nghênh, hộ quốc anh linh tốc hiện chân hình!]

Một cơn gió lớn nổi lên, tầng mây ngày càng thấp dưới tiếng triệu hồi của ta.

Tĩnh Hư thảm thiết hét: "Tổ sư! Không thể mở đường xuống âm phủ được, không thể mở a!"

Ta mở mắt ra, từ trong tầng mây lập tức vang lên tiếng binh khí va chạm.

"Giết——!"

Năm đó, các hoàng tử tranh đoạt ngôi vị, Thái tử bị phế, bỏ trốn ra biên ải, chiếm giữ binh quyền, trở thành họa loạn.

Hách gia  quân được lệnh bình loạn. Ban đầu đại thắng, sau đó lại gặp nội gián trong thành, bị vây khốn như cá trong chậu.

Một khi thành bị phá, loạn quân có thể bắc tiến, thẳng đến kinh thành.

Trong thời khắc nguy nan, phu nhân nhà họ Hách lấy cái c.h.ế. t uy hiếp, cầu xin Hách tướng quân để nàng ở lại làm mồi nhử.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

" Phu quân! Thiếp đời này có thể làm thê thất của chàng, không còn điều gì hối tiếc. Chỉ là không yên lòng về tiểu nữ Hi Quân, con bé vừa mới thành thân thôi! Chàng phải sống sót trở về kinh, thay thiếp chăm sóc con bé!"

Hách phu nhân c.h.ế. t trên thành cô, thân trúng vạn tiễn xuyên tim.

Hách đại công tử vì bảo vệ dân chúng trong thành mà lui quân, một mình ở lại chặn quân địch, chiến tử nơi khe núi

Hách nhị công tử trốn thoát, tìm viện binh thì rơi vào mai phục, từ đó mọi hy vọng đều chấm dứt.

Chỉ còn lại Hách tướng quân, từ trong biển m.á. u nâng cao chiến kỳ, đánh trả tại thành cô.

Kẻ địch ai cũng muốn bắt được danh tướng đệ nhất đương thời, một trận chiến thành danh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!