11.
Hoàng hậu sớm đã có ý định tạo phản, Hắn không phải không nhìn ra, chỉ là trước kia vẫn luôn cho rằng hoàng đế sẽ thắng.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Giờ lại có người nói với hắn, người chiến thắng cuối cùng là hoàng hậu.
— Hắn tin là bởi vì khả năng ấy thực sự rất lớn.
Sau khi người xem bói rời đi, quản gia vẫn còn đang khuyên hắn.
"Hầu gia, chỉ là một tên đạo sĩ điên mà thôi…"
Hắn mắng: "Ngươi thì biết cái gì! Hiện giờ hoàng hậu đã có Thái tử, từ lâu cũng đã bắt đầu lôi kéo triều thần…"
Nghĩ tới nghĩ lui, hắn đột nhiên phản ứng lại.
"Giỏi lắm, Hách Hỉ Quân, thì ra sớm đã chuẩn bị xong xuôi để đá ta sang một bên! Ta khinh! Đừng hòng!"
Tôn Tấn đổi ý.
Hắn dứt khoát dọn tới ở tạm tại biệt viện bên ngoài, rồi mỗi ngày đều viết thư cho Hách thị, cầu xin nàng tha thứ.
Theo lời hắn thì: "Bốn mươi năm đại vận, giang sơn tươi đẹp đến thế, chỉ có hai người phụ nữ thì làm nên việc lớn gì? Đến lúc đó, chẳng phải vẫn phải dựa vào ta, em rể của hoàng hậu sao!"
Chuyện bất thường thì tất có yêu tà.… Mà đúng thật có yêu.
Hách thị sau khi nhận cả đống thư, cuối cùng không thể nhịn nổi nữa, tìm đến ta — con yêu này.
"Sao ngươi còn chưa ra tay?"
Ta nói: "Không vội mà."
Hách thị nói: "Khi nào ngươi định lấy mạng hắn, nhớ nói với ta một tiếng."
Ta: "???"
Hách thị nói nàng đang phái người thu thập thêm chứng cứ, nhất định sẽ kiện vụ án oan của Nguyễn thị ra ngoài sáng.
"Nếu hắn c.h.ế. t ngay bây giờ, thì ta khỏi phải phí công tới nha môn cáo trạng, cứ trực tiếp lan truyền tin tức trong dân gian là được. Còn nếu hắn còn sống thêm một thời gian nữa, ta sẽ trực tiếp kiện lên trên, nhất định phải để thiên hạ minh bạch, xét xử tên súc sinh này!"
Ta: "…"
Hách thị nói tiếp: "Chỉ sợ là dở dở ương ương, hắn c.h.ế. t dọc đường thì hỏng hết."
Ta nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Hoan.
Bây giờ nàng rất kích động, ta thật sự sợ Tiểu Hoan đột nhiên bay xuống hôn Hách thị một cái.
Chín phần mười là sẽ dọa nàng c.h.ế. t khiếp.
Ta chỉ khẽ nói: "Ngươi muốn xét xử hắn vì Nguyễn Hoan sao?"
Hách thị trầm mặc một lúc, rồi bỗng ngẩng đầu nhìn ta, ánh mắt vô cùng kiên định.
Ta: "…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!