Ta là một con huyết yêu, trong rừng nhặt được một cái đầu mỹ nhân rồi gắn nó lên cổ mình.
Dựa vào cái đầu đó, ta thuận lợi trà trộn vào phủ Bình Viễn hầu, trở thành một tiểu thiếp.
Chính thê thân phận cao quý, còn sinh được đích tử.
Nhưng tất cả những điều đó chẳng là gì.
Cái đầu của ta chính là đầu của Bạch Nguyệt Quang trong lòng hầu gia, hầu gia sủng ta đến c.h.ế. t đi sống lại.
Thế tử cũng ghét mẹ ruột mình, lại thích ta – người dẫn hắn ăn chơi vui vẻ khắp nơi.
Cuối cùng có một ngày, chính thê chán nản đến cực điểm, muốn viết thư hoà ly.
Người vui nhất dĩ nhiên là ta rồi.
Họ không biết, mệnh cách của chính thê rất đặc biệt, có thể trấn yêu...
1
Quả nhiên, Bình Viễn hầu – Tôn Tấn – vừa nhìn thấy dung mạo ta liền không thể kiềm lòng nổi.
Ta theo hắn về phủ, trước tiên đến ra mắt phu nhân của Bình Viễn hầu – Họ Hách.
"Ta muốn nạp Hoan Nhi làm thiếp."
Chính thê rất có khí chất, đối mặt với người đàn ông bá đạo như vậy, nàng chỉ khẽ sửng sốt rồi lập tức lấy lại vẻ bình tĩnh.
Thậm chí còn nói với ta: "Uất ức cho muội rồi."
Sau đó liền sai người chuẩn bị chỗ ở cho ta, phân phát nha hoàn, mọi thứ đều được sắp xếp ổn thỏa.
Nhưng Tôn Tấn không cảm kích, ngược lại còn cười lạnh.
"Coi như ngươi biết điều."
Ánh mắt Hầu phu nhân hơi cụp xuống, không nói gì.
Ồ, ra là vợ chồng họ tình cảm không tốt.
Trên đỉnh phủ hầu này tràn ngập chính khí.
Đặc biệt là viện Thục Hòa – nơi phu nhân Hách cư trú – là nơi vượng khí nhất, không chỉ vì bản thân nàng mệnh quý, mà còn có anh linh của những người đã hy sinh vì quốc gia đang âm thầm bảo hộ phủ hầu này.
Việc này sẽ khiến những yêu quái, quỷ mị thông thường bất an sợ hãi, nhưng với một thứ như ta – sinh vật sống lâu năm – thì không ảnh hưởng gì nhiều.
Ta ở lại phủ Bình Viễn hầu, mọi người gọi ta là "Hoan di nương".
Tôn Tấn sủng ái ta nhất.
Hắn thậm chí sau khi hạ triều còn tiện tay bẻ một nhành hoa theo mùa cho ta, hoặc mua bánh ngọt mới nhất mang về cho ta.
Hách phu nhân dù là chính thê, nhưng rất rộng lượng.
Không chỉ vì ta mà phá lệ nhiều lần, còn thường xuyên ban thưởng ta.
Nào là lụa là gấm vóc, nào là vàng bạc ngọc ngà, mọi thứ được gửi đến chỗ ta đều tốt hơn những di nương khác.
Giống như hai người họ đang thi xem ai đối tốt với ta hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!