Harry gọi khẽ:
- Ron!
Nó bò tới cửa sổ, đẩy cửa kính lên để có thể nói chuyện qua mấy chấn song.
- Ron, làm sao bạn… Cái gì kia?
Cái đó tạo một hiệu quả phi thường. Harry há hốc mồm mà nhìn. Ron đang chồm qua cửa sổ của một chiếc xe hơi màu lam đậu sừng sững giữa trời. Ngồi ở băng ghế trước của chiếc xe là Fred và George, hai anh sinh đôi của Ron, họ nhe răng cười với Harry. George hỏi:
- Khỏe không, Harry?
Ron cũng hỏi:
- Có chuyện gì vậy? Tại sao bồ không trả lời thư của mình? Mình đã mời bồ đến nhà mình chơi cả chục lần, rồi tới hôm nay thì ba mình đi làm về nói bồ bị tống thư cảnh cáo vì đã dùng pháp thuật trước mắt dân Muggle.
- Không phải tôi làm… Nhưng mà làm sao ba biết?
- Ông làm việc ở Bộ Pháp Thuật mà. Bồ cũng biết tụi mình không được làm phép ở ngoài trường học…
Harry ngó chằm chằm cái xe hơi, nói:
- Mấy bạn coi sang trọng vậy?
- À, cái này không tính. Tụi này chỉ mượn thôi mà. Nó là xe ba của mình, tụi này đâu có phù phép gì nó. Nhưng mà Harry này, làm phép trước mặt những người Muggle mà mình sống chung…
- Tôi đã nói với bạn là tôi không có làm… Nhưng mà bây giờ phải mất công giải thích lâu lắm… Hay là vầy, bạn có thể báo cho trường Hogwarts biết là ông bà Dursley đã nhốt tôi lại và không cho tôi trở về trường không? Rõ ràng là tôi không thể làm phép tự giải thoát mình, vì Bộ Pháp Thuật sẽ tưởng đó là vụ phù phép thứ hai mà tôi làm trong vòng ba ngày, thành ra…
Ron bảo:
Ron bảo: "Đừng nói lảm nhảm nữa Harry. Tụi này đến để đưa bồ về nhà tụi này đây."
- Đừng nói lảm nhảm nữa Harry. Tụi này đến để đưa bồ về nhà tụi này đây.
- Nhưng mà bạn cũng không thể niệm thần chú đưa tôi ra khỏi đây được mà!
- Cần gì phải làm chuyện đó.
Ron nói, hất đầu về phía băng ghế trước, nhe răng cười:
- Bồ quên là mình đi cùng với ai hả?
Fred quăng một đầu dây thừng cho Harry, bảo nó:
- Cột chặt vô chấn song đi!
Harry vừa cột dây thừng thật chặt vào một thanh gỗ vừa nói:
- Nếu ông bà Dursley mà thức giấc chắc tôi chết quá.
Fred rồ máy xe và bảo:
- Đừng sợ. Lùi lại nào.
Harry lùi vào khoảng tối cạnh chuồng cú. Con Hedwig có vẻ như ý thức tầm quan trọng của sự việc này nên nằm im nín khe. Chiếc xe hụ lên mỗi lúc một to. Rồi thình lình, Fred lái xe phóng thẳng vào không trung, và với một tiếng rắc mạnh, những thanh chấn bị giựt bung ra khỏi khung cửa sổ. Harry chạy lại cửa sổ ngó theo mấy thanh gỗ đang đung đưa cách mặt đất cả thước.
Ron vừa vội vã kéo chúng lên xe, nhưng không có tiếng động nào trong phòng ngủ của ông bà Dursley cả.
Khi Ron đã chất xong mấy thanh gỗ lên sau xe, Fred lui xe lại sát bên cửa sổ phòng ngủ Harry. Ron nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!