Chương 10: (Vô Đề)

Từ sau vụ xảy ra tai họa với mấy con yêu nhí, giáo sư Lockhart thôi không đem các con vật sống vào lớp nữa. Thay vào đó, thầy giảng chay bằng cách đọc những đoạn văn trong sách của thầy cho lũ học trò nghe, thỉnh thoảng diễn xuất minh họa một tý cho thêm ấn tượng. Thầy thường bắt Harry hỗ trợ thầy trong vụ tái hiện câu chuyện trong sách. Tính cho đến nay thì Harry đã bị bắt đóng vai một dân làng Transylvanian được thầy Lockhart cứu khỏi lời nguyền Bép xép, một người tuyết bị bệnh lạnh đầu, và một con ma rồng không thể ăn được cái gì khác ngoài củ hành sau khi bị thầy Lockhart xử lý.

Trong buổi học Nghệ thuật Phòng chống Hắc ám hôm đó, Harry đã bị lôi ra trước lớp diễn kịch, lần này nó bị đóng vai người sói. Nếu hôm ấy Harry không chủ tâm làm vui lòng thầy Lockhart, thì nó đã tứ chối cái trò này.

- Tru lớn lên cho thiệt to thiệt hay, Harry! … Đúng rồi! Thế là, các trò tin không, tôi nhảy đè lên… Như vầy nè… quăng nó xuống sàn một cái bịch!… Vậy đó… chỉ bằng một tay thôi, tôi đã giữ chặt nó dưới sàn. Còn tay kia, tôi đút cây đũa phép vào cổ họng nó… Rồi tôi thu hết sức mình mà thực hiện vụ ếm bùa cực kỳ phức tạp và khó khăn là ếm bùa Homorphus… Nó thốt lên một tiếng rên thảm thương… rên đi, Harry… cao giọng hơn nữa… tốt!… Lớp lông biến mất… răng nanh của nó rút nhỏ lại, và nó trở lại thành người. Đơn giản, nhưng cực kỳ hiệu nghiệm… Và thêm một ngôi làng nữa sẽ mãi mãi nhớ đến tôi như một đấng anh hùng, người đã giúp họ thoát khỏi nỗi kinh hoàng hàng tháng bị người sói tấn công.

Chuông reo và thầy Lockhart đứng dậy:

- Bài tập về nhà làm: sáng tác một bài thơ về chiến công của tôi đánh bại người sói Wagga Wagga! Bài hay nhất sẽ được thưởng một cuốn tự truyện "Cái tôi huyền bí" có chữ ký của tôi.

Cả lớp bắt đầu túa ra cửa. Harry quay về cuối phòng nơi Ron và Hermione đang ngồi đợi.

Harry thì thầm:

- Sẵn sàng chưa?

Hermione lo lắng:

- Chờ mọi người ra hết đã. Được rồi…

Cô bé đến gần bàn thầy Lockhart, tay nắm chặt một tờ giấy, Harry và Ron đứng sát sau lưng Hermione.

- Ơ… Thưa giáo sư Lockhart! Con muốn… muốn mượn quyển sách này ở thư viện, chỉ để đọc thêm thôi ạ. Nhưng mà bởi vì cuốn sách nằm trong Khu vực Hạn chế, nên con cần có chữ ký của một giáo viên vào tờ giấy cho phép đọc này ạ.

Cô bé giơ tờ giấy ra, hai bàn tay run nhẹ:

- Con chắc là quyển sách này sẽ giúp con hiểu rõ thêm những điều thầy viết về nọc rắn tác

-dụng

-chậm trong cuốn "Lang thang với ma cà rồng"…

- A, "Lang thang với ma cà rồng"!

Thầy Lockhart cười rạng rỡ với Hermione, cầm lấy tờ giấy cô bé đưa.

- Có thể nói đó là cuốn sách thầy thích nhất. Trò đọc thấy hay không?

Hermione sốt sắng:

- Dạ, đọc rồi ạ. Cái cách thầy đánh bẫy con cuối cùng bằng túi lọc trà thiệt là khôn ngoan khéo léo…

- Tốt. Thầy chắc chắn là sẽ không ai phiền chuyện thầy thưởng cho học sinh giỏi nhất trong niên học một chút hỗ trợ ngoại lệ.

Thầy nhiệt tình rút ra t nhiệt tình rút ra t cây viết lông công vĩ đại, hơi hiểu lầm cái nhìn ngao ngán trên gương mặt Ron:

- Ừ, cây viết đẹp chứ hén? Thầy chỉ để dành ký tên vào sách mà thôi.

Nói rồi, thầy ngoáy một chữ ký khoanh tròn vòng vo to tổ nái lên tờ giấy cho phép rồi đưa trả cho Hermione.

Trong khi Hermione xếp lại tờ giấy bằng mấy ngón tay run run rồi nhét ngay vào cặp, thầy Lockhart quay qua Harry:

- Sao, Harry? Ngày mai là trận Quidditch đầu tiên của mùa bóng này, đúng không? Đội Gryffindor chơi với đội Slytherin, phải không? Thầy nghe nói trò là một cầu thủ lợi hại lắm hả? Hồi xưa thầy cũng là Tầm thủ. Thầy từng được tuyển vào đội Thể thao Quốc gia đó chứ, nhưng mà thầy muốn cống hiến đời mình cho chính nghĩa tiêu diệt Thế lực Hắc ám. Dù vậy, bất cứ lúc nào trò cảm thấy cần thầy huấn luyện riêng, cứ nói với thầy, đừng có ngại ngùng nhé.

Thầy luôn luôn sẵn lòng chia sẻ sự thông minh của mình cho những người kém khả năng hơn…

Harry ậm ừ gì đó trong cổ họng rồi vội vã nối bước Ron và Hermione.

Khi cả ba đứa chụm đầu xem xét tờ giấy phép, Harry nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!