Tháng hè cuối cùng Harry sống ở nhà ông bà Dursley không vui chút nào hết. Đúng là Dudley bây giờ sợ Harry đến nỗi không dám ở chỗ nào có mặt Harry. Còn ông bà Dursley thì không còn nhốt Harry dưới gầm cầu thang nữa, không bắt nó làm chuyện này chuyện kia nữa, cũng không quát thét nó nữa. Thực tế là bây giờ họ không thèm nói chuyện với nó. Nửa sợ nửa giận, họ hành động như thể không hề có sự tồn tại của Harry trong nhà họ.
Mặc dù về nhiều mặt, điều đó có thề coi như là một sự tiến bộ, nhưng như vậy hoài thì thật là căng thẳng.
Harry cứ rúc trong phòng mình, làm bạn với con cú. Nó đã quyết định đặt tên con cú là Hedwig. Cái tên này nó thấy có trong cuốn Lịch sử pháp thuật. Hững cuốn sách giáo khoa mới của nó đều rất thú vị. Nó cứ nằm dài trên giường đọc sách đến khuya, con Hedwig cứ bay xẹt ra xẹt vô cửa sổ tùy hứng. Cũng may là bà Dursley không còn vô phòng nó dọn dẹp nữa, bởi vì Hedwig cứ tha chuột chết về phòng.
Mỗi đêm trước khi đi ngủ, Harry lại gạch bỏ đi một ngày trong miếng giấy nó dán trên tường, đếm coi còn lại bao nhiêu ngày nũa thì đến ngày một tháng chín. Vào ngày cuối cùng của tháng tám, nó nghĩ là dù sao cũng nên nói với dì dượng của nó về chuyện nó phải ra nhà ga Ngã Tư Vua vào hôm sau. Nó đi vô phòng khách, nơi cả nhà Dursley đang xem một chương trình đố vui trên ti – vi. Nó tằng hắng để mọi người biết là nó có mặt ở đó.
Dudley hết lên một tiếng ghê tởm rồi co giò chạy ra khỏi phòng.
- Dạ… thưa dượng…
Ông Dursley ậm ừ để tỏ cho nó biết là ông đang nghe.
- Dạ… con cần phải đế nhà ga Ngã Tư Vua vào ngày mai để… để… đến trường Hogwarts.
Ông Dursley lại ậm ừ.
- Dượng cho con quá giang tới nhà ga được không ạ?
Ậm ừ. Harry cho rằng như vậy là đồng ý.
- Cám ơn dượng.
Nó sắp đi trở về phòng thì dượng Dursley mở miệng nói:
- Đi học trường phù thủy mà đi bằng xe điện thì ngô thật à. Mấy tấm thảm thần đem ngâm xà bông giặt chưa khô hả?
Harry không nói gì.
- Mà cái trường đó ở đâu?
Harry sực nghĩ ra điều này lần đầu tiên. Ừ, cái trường ở đâu?
- Con không biết.
Nó móc túi lấy tấm vé mà lão Hagrid đã đưa cho nó. Nó đọc:
- Con chỉ cần đi chuyến tàu rời sân ga số chín ba phần tư vào lúc mười một giờ.
Dì dượng nó trừng mắt hỏi:
- Sân ga số mấy?
- Chín – ba – phần – tư.
Dượng Dursley nói:
- Nói chuyện điên khùng! Làm gì có sân ga số chín – ba – phần – tư!
- Vé của con ghi như vậy mà.
- Nào hú, nào sủa, lũ bây có đủ thứ chuyện tào lao điên khùng. Để rồi mày xem. Mày chỉ cần chờ đó mà xem. Được rồi, tao sẽ đưa mày tới nhà ga Ngã Tư Vua. Đằng nào chúng ta cũng đi Luân Đôn ngày mai, chứ không ta chẳng hơi đâu mà phiền lụy.
Cố tìm sự thân thiện, Harry hỏi:
- Mai dượng đi Luân Đôn có chuyện gì?
Dượng Dursley gầm gừ:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!