Trạng thái phấn khích của Ron khi giúp bọn nhà Gryffindor nâng cao chiếc cúp Quiddicth khiến ngày hôm sau nó không thể yên ổn chú tâm vào làm bất cứ chuyện gì. Tất cả việc nó muốn chính là việc nói về cái trận đấu đó, nên Harry và Hermione phát hiện ra rằng rất khó bắt đầu kể với nó về chuyện anh chàng Grawp. Cả hai bọn nó đã cố hết mức, nhưng chúng đều thất bại trong việc mang Ron về với thực tại khi nó đang điên cuồng vì chiến thắng.
Đó cũng là một ngày đẹp trời và ấm áp, bọn nó đã thuyết phục Ron nhập hội để ôn thi dưới bóng cây sồi ở góc hồ, nơi mà chúng ít có nguy cơ bị nghe lén hơn là ở phòng sinh hoạt chung. Ron đầu tiên cũng không có chấp nhận cái ý kiến ày
- nó đang hưởng thự một cách hoàn toàn việc được vỗ vào vai bởi bất kỳ một học sinh Gryffindor đi ngang qua cái ngai của nó, không kể nó luôn được khạc vào tai những từ "Weasley là Vua của chúng ta" một cách thường xuyên
- Nhưng cuối cùng thì nó cũng đồng ý là một ít không khí trong lành thì chắc là tốt đối với nó.
Bọn chúng trảu rộng những quyển sách của mình ra dưới bóng cây sồi và ngồi xuống khi mà Ron vẫn say sưa kể đến hàng chục lần về cái pha cứu nguy đầu tiên của nó trong trận đấu.
Ồ, mình muốn nói, mình đã từng cản được pha cứu nguy lần trước của Davies rồi, nhưng mình vẫn không tự tin lắm, nhưng mình hỏng biết, khi Bradlay đến trước mặt mình, chỉ trong chóc lát, mình nghĩ
--- Mày làm được mà ---! Và mình đã nghĩ mất một giây để quyết định xem sẽ bay về hướng nào, các bạn biết đấy, vì nó trong như có vẻ đang ngắm vào phía phải cầu môn
- phía phải của mình, rõ ràng, là bên trai của nó
- nhưng mình dột nghiên nghxi ra một ý tưởng buồn cười là nó đang nhử mình, sau đó mình đoạt được cơ hội và bay sang trái, mình muốn nói
- và
- ờ
- các bạn đã nhìn thấy cái gì xảy ra rồi đấy, nó kết thúc đột ngột, đồng thời hất tóc về đường sau một cách thừa thãi và như thể xem ai là người gần nhất đang liếc về phía nó
--- một nhóm bọn nhà Hufflepuffs năm thứ ba
--- đã nghe câu chuyện đó. Và sau đó, khi Chambers đến chỗ mình khoảng chừng năm phút sau
- Cái gì đây? Ron hỏi, phải ngắt giữa chừng câu của nó khi nó nhìm vào khuôn mặt của Harry Tại sao bạn lại cười?
mình không có cười Harry nhanh nhảu nói, và chăm chú nhìn xuống cuốn vở ghi môn Biến Hình, cố gắng làm cho khuôn mặt nó nghiêm nghị hơn một chút. Sự thực là Ron đã vừa gợi nhớ thật sinh động mìnhi Harry về một người trong đội Gryffindor khác người đã từng một lần ngồi tại đây cũng hất tóc dưới một cái cây rất giống cây này. Mình chỉ thấy vui vì chúng ta đã chiến thắng, thế thôi.
Ờ hén Ron nói chậm rãu, thưởng thức những từ đó, Chúng ta đã thắng. Bạn đã nhìn thấy khuôn mặt của Chang khi Ginny tóm được quả bóng ngay trước mũi nó không?
Mình nghĩ rằng bạn ấy đã khóc, đúng không? Harry chua chát nói.
Ờ, đúng, Nó giận hơn bao giờ hết, đúng... Ron làm ra vẻ buồn thảm. Nhưng bạn đã thấy nó liệng cây chổi của nó ra phía sau sân đấu, đúng không?
Ờ..." Harry nói.
Này, thữc ra thì,... không, Ron này Hermione nói với một tiếng thở dài nặng nề, đặt cuốn sách xuống và nhìn Ron cỏ vẻ hối lỗi lắm. Sự thực là, Harry và mình chỉ xem có một tý trận đấu khi mà Davies ghi bàn đầu tiên thôi
Cái mái tóc rối bù của Ron dường như rũ xuống vì thất vọng Các bạn đã khôgn xem hả? Cậu nói ủe oải, nhìn hết người này đến người khác. Các Bạn đã không có nhìn mình cứu nguy cho đội nhà một bàn nào hết?
Ờ... Không, Hermione nói, đưa đôi tay ra về phía Ron nhằm xoa dịu nó. Nhưng Ron àny, chúng mình không có muốn đi đâu
--- chúng mình bị bắt phải làm vậy!
Ờ? Ron nói, mặt nó đỏ như xôi gấc Thì làm sao?
Đó là bác hagrid, Harry nói Bác định tiết lộ cho bọn mình vì làm sao mà Bác bị đầy thương tích như vậy khi bác trở về từ chỗ những người khổng lồ. Bác muốn chúng mình đi vào khu rừng Cấm với Bác, chúng mình không còn sự lựa chọn nào khác hết, bạn biết bác sẽ thế nào đấy. Dù sao...
Câu chuyện được kể lại trong năm phút, cuối cùng thì sự căm phẫn của Ron cũng được thay thế bằng một cái nhìn hoàn toàn hoài nghi.
Bác đã mang một người trở về và giấu nó ở trong rừng?
Đúng Harry cương quyết.
Không thể Ron nói, như thể là nói như thế thì câu chuyện sẽ chuyển thành chuyện bịa. Không, bác ta khôgn thể làm vậy được
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!