Câu lạc bộ Slug
Harry dùng nhiều thời gian của tuần cuối cùng trong kỳ nghỉ ngẫm nghĩ về ý nghĩa của hành động của Malfoy ở Hẻm Knockturn. Điều làm cậu băn khoăn nhất là cái nhìn thỏa mãn trên khuôn mặt của Malfoy khi nó rời cửa hàng. Không có điều gì làm Malfoy trông có vẻ hạnh phúc như thế ngoài một tin tối lành. Điều này mang lại cho Harry cảm giác hơi khó chịu, tuy nhiên, cả Ron và Hermione có vẻ không tò mò về những hành động của Malfoy như cậu, hoặc ít nhất, họ có vẻ phát ngán với việc thảo luận về nó sau vài ngày.
"Vâng, tớ đồng ý hắn thật đáng nghi, Harry à," Hermione đã nói thế với vẻ thiếu kiên nhẫn. Cô bé lúc đó đang ngồi trên thành cửa sổ trong phòng của Fred và Geogre và đặt chân lên trên một cái hộp đựng bìa cứng và ngước nhìn lên miễn cưỡng trong khi đang đọc một bản mới cuốn Dịch thuật tiếng Rune nâng cao. "Nhưng không phải chúng ta đã đồng ý rằng có rất nhiều sự giải thích hay sao?"
"Có thể hắn đã làm gãy Cánh Tay của Danh Tiếng" [Maybe he"s broken his Hand of Glory – ND]" Ron nói một cách nghi ngờ, trong khi cậu đang cố làm thẳng mấy cái nhành cây định hướng ở đuôi chổi của cậu. "Cậu còn nhớ cái cánh tay bị quăn lại của Malfoy chứ?"
"Nhưng còn về câu mà nó đã nói, "Đừng quên để giữ cho kẻ đó an toàn"?" Harry hỏi tiếp câu hỏi này không biết lần thứ bao nhiêu. "Điều này với tớ có vẻ như Borgin vừa có một trong các vật bị vỡ, và Malfoy muốn cả hai."
"Cậu đoán chứ gì?" Ron nói, trong khi đang cố gắng cạo các vết bẩn khỏi cản chổi của cậu.
"Vâng, dĩ nhiên," Harry nói. Trong khi cả Ron hay Hermione chưa trả lời, cậu nói tiếp, "Bố của Malfoy đang ở trong ngục Azkaban. Hai cậu có nghĩ Malfoy muốn trả thù không?"
Ron ngước nhìn lên, chớp mắt.
"Malfoy? Trả thù? Làm thé nào nó có thể làm được điều đó?"
"Đó chỉ là ý kiến của tớ, tớ không biết!" Harry nói một cách chán nản. "Nhưng hắn ta đang đứng sau cái gì đó và tớ nghĩ chúng ta nên để mắt đến vấn đề này một cách nghiêm túc. Bố của hắn là Tử Thần Thực Tử và –"
Harr ngừng lại, mắt của cậu nhìn vào cánh cả sổ phía sau Hermione, và miệng cậu mở ra. Một ý nghĩ đột nhiên hiện ra bất chợt trong đầu cậu.
"Harry?" Hermione nói với giọng lo lắng. "Có chuyện gì thế?"
"Cái thẹo của cậu lại đau lần nữa à?" Ron luốn cuống hỏi.
"Nó là một tên Tử Thần Thực Tử," Harry nói chậm rãi. "Nó được thay thế bố nó với tư cách là Tử Thần Thực Tử."
Một sự im lặng bao trùm lên căn phòng, và được Ron ngắt quãng bằng một tiếng cười. "Malfoy? Nó mới mười sáu thôi Harry à! Cậu nghĩ rằng Kẻ
-Mà
-Ai
-Cũng
-Biết sẽ cho Malfoy gia nhập?"
"Điều này có vẻ không có khả năng, Harry," Hermione nói với giọng ngắt quãng ngập ngừng. "Điều gì làm cậu nghĩ --?"
"Đó là về bà Malkin. Bà ấy đã không chạm vào nó, nhưng nó đã hét lên và giật mạnh cánh tay của nó khỏi người bà khi bà tới để vén cánh tay áo hắn lên. Đó là tay trái của hắn. Hắn đã được khắc dấu hiệu Đen."
Ron và Hermion nhìn nhau.
"Ừm, vâng...." Ron nói, có vẻ một cách không bị thuyết phục.
"Tớ nghĩ nó chỉ muốn ra khỏi đó thôi, Harry à," Hermione nói.
"Nó đã cho Borgin xem thứ gì đó mà chúng ta không thể thấy," Harry tiếp tục một cách bướng bỉnh.
"Một thứ gì đó mà thực sự làm cho Borgin sợ hãi. Đó là cái dấu hiệu, tới biếu điều đó – hắn đã cho kẻ mà hắn đang giao kèo – Borgin thấy cái đó, hai người thấy Borgin đã xử sự nghiêm tức thế nào với hắn chứ!"
Ron và Hermion lại trao cho nhau một cái nhìn khác.
"Tớ không chắc, Harry..."
"Vâng, tớ vẫn không nghĩ rằng Kẻ
-Mà
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!