Chương 5: (Vô Đề)

Đồ bỏ Phlegm

Harry và cụ Dubledore đứng trước cái cửa sau quen thuộc chất đầy những đôi ủng cao su và những cái vạc rỉ sét của trang trại Hang Sóc, Harry có thể nghe được tiếng cục cục nho nhỏ của những con gài ngái ngủ trong chuồng. Cụ Dumbledore gõ 3 lần lên cánh cửa, Harry thấy sự chuyển động bên kia của sổ nhà bếp.

"Ai đó?" một giọng nói căng thẳng cất lên mà Harry biết ngay là bà Weasley."Hãy khai báo đi!"

"Là tôi, Dumbledore, cùng với Harry."

Cánh của mở ra ngay lập tức, bà Weasley đứng đó, dáng người thấp, tròn trong cái áo chùng cũ kĩ màu xanh lá cây.

"Ôi, Harry cưng! Quỷ thần ơi cụ Dumledore, cụ làm tôi giật mình, cụ nói là cụ sẽ không đến trước khi trời sáng."

"Chúng tôi đã may mắn" Cụ vừa nói vừa cùng Harry bước vào trong."Slughorn đã tỏ ra dễ dàng thuyết phục hơn là tôi tưởng, dĩ nhiên là công của Harry. A, xin chào Numphadora!"

Harry nhìn quanh và phát hiện ra dù đã rất khuya nhưng bà Weasley không chỉ có một mình. Một phù thuỷ có gương mặt hình trái tim xanh xao với mái tóc nâu rối đang ngồi tbên cạnh chiếc bàn và nắm chặt một li nước to đùng.

"Xin chào giáo sư", cô ta nói ."Khỏe không Harry?"

"Chào cô Tonks"

Harry thấy cô Tonks có vẻ ủ rũ thậm chí hơi bệnh và dường như có cái gì đó miễn cưỡng trong nụ cười của cô. Rõ ràng là sự xuất hiện của cô bị thiếu màu mè một cách khác thường khi không có bộ tóc hồng rực rỡ thường thấy.

"Tôi nghĩ là tôi nên đi" cô Tonks liền nói, đứng dậy và bắt đầu mặc chiếc áo khoác của mình."Cám ơn về tách trà và sự thông cảm, chị Molly"

"Xin đừng đi vì tôi" cụ Dubledore nói một cách nhã nhăn."Tôi sẽ không ởlại, tôi có việc gấp cần bàn với Rufus Scrimgeous."

"Không, không, tôi phải đi có việc"cô Tonks nói, cố không nhìn vào mắt cụ Dumbledore."Tạm biệt"

"Cưng à, sao em không đến vào vào bữa tối cuối tuần này? Có cả Remus và Mắt Điên nữa đấy."

"Không, chị Molly à, dù sao, em cám ơn, tam biệt"

Cô Tonks nhanh chóng đi nganh qua Harry và cụ Dumbledore ra ngoài vườn và còn vài bước nữa để nến cánh cổng thì có biến mất vào không khí. Trông bà Weasley có vẻ lo lắng.

"Thầy nghĩ là thầy trò mình sẽ gặp lại ở Hogwarts, Harry à" Cụ Dumbledore nói."Tạm biệt chị nhé chị Molly"

Cụ cúi chào bà Weasley và biến mất y như cô Tonks vậy. Bà Weasley đóng cánh cửa bỏ lại đằng sau là khu vườn trống rỗn rồi dẫn Harry trong nhà bếp ngồi xuống và ngắm nghía Harry một hồi.

"Con thiệt là giống Ron" bà thở dài, nhìn nó từ đầu đến chân."Nhìn cứ như cả hai đứa bị bỏ bùa KÉO DÀI vậy, bác chắc chắnrằng Ron cao lên ít nhất là 4 inches kể từ lần cuối bác mua áo chùng cho nó. Con có đói không Harry?

"Dạ, có ạ" Harry nói và bất ngờ nhận ra rằng nó đang rất đói.

"Ngồi xuống đi cưng, để bác hâm nóng cái gì đó lên."

Vừa khi Harry ngồi xuống, một con mèo lông màu hoe với cái mặt bèt bẹt leo lên lòng Harry và nằm đó, rên gừ gừ.

"Vậy là Hermione ở đây ạ?" nó hỏi một cách vui mừng và bắt đầu gãi gãi cái tai của Crooksanks.

"Ư đúng rồi, cô bé đên đây vào ngay hôm kia" vừa nói bà Weasley vừa dùng cây đũa phép của mình gõ lên một cái nồi, cái nồi liền lao lên cái lò cái rầm và bắt đầu sôi sùng sục."Mọi người dĩ nhiên là còn đang ngủ, không ai nghĩ rằng con đến vào lúc này. Đây con ăn đi" Bà Weasley gõ cái nồi một lần nũa và nó bay đến chỗ Harry và bắt đầu đổ ra, bà Weasley lấy một cái bát để đỡ vừa đúng lúc một soup hành được đổ ra.

"Con ăn bánh mì chứ?"

"Vâng cám ơn bác"

Bà Weasley vung đũa phép một cái, một ổ bánh mì củng một con dao bay véo một cách duyên dáng và đáp nhẹ lên mặt bàn bắt đầu tự cắt thành từng lát bánh, cái nồi soup cũng trở về bếp, bà Weasley ngồi xuống đối diện với Harry.

"Vậy là con đã thuyết phục Horace Slughorn nhận công việc à?"

Harry gật đầu, mồm nó đầu soup nên nó không thể nói được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!