Chương 18: (Vô Đề)

Bất ngờ ngày sinh nhật

Ngày hôm sau Harry đã kể cho cả Ron và Hermione về nhiệm vụ thày Dumbledore đã giao cho nó, mặc dù vẫn riêng biệt nhau vì Hermione vẫn còn từ chối có mặt cùng với sự tồn tại của Ron trong khoảng thời gian đủ dài để cho nó một cái nhìn khinh khỉnh.

Ron thì nghĩ là Harry chẳng hề có một vấn đề khó khăn nào với Slughorn cả.

"Ông ta thích cậu mà," nó nói trong bữa sáng, vung vẩy trên không trung một cái dĩa đầy trứng rán. "Không hề từ chối điều gì phải không? Chẳng phải cậu là Hoàng Tử Độc Dược của ông ta sao. Chỉ cần ở lại trong lớp cuối ngày hôm nay và hỏi ông ta thôi."

Hermione, mặc dù vậy, mang một vẻ ảm đạm.

"Ông ta phải cố giấu những gì thực sự đã xảy ra nếu thày Dumbledore không thể lấy điều đó ra từ ông ấy được," cô bé nói bằng một giọng trầm trầm, khi chúng đứng ở sân sau vắng vẻ, đầy tuyết trong thời gian nghỉ ngơi. "Horcruxes… Horcruxes… Tớ chưa bao giờ nghe thấy cái này…"

"Cậu chưa nghe thấy á?"

Harry đã rất thất vọng; nó đã hy vọng rằng Hermione đã có thể cho nó một manh mối về Horcruxes là cái gì.

"Cái đó có thể là một phép thuật Hắc Ám cao cấp, nếu không tại sao Voldemort lại muốn biết về chúng? Tớ nghĩ rất khó có thể lấy được thông tin này, Harry ạ, cậu sẽ phải rất cẩn thận về việc làm cách nào để tiến đến thày Slughorn, nghĩ ra một phương pháp đi…"

"Ron nghĩ rằng tớ có thể ở lại cuối tiết Độc Dược vào chiều nay…"

"Ồ, tốt thật, nếu như Won

-Won nghĩ như vậy thì cậu cứ làm thế đi," cô bé nói, bừng bừng tức giận. "Sau cùng thì, có khi nào mà những đánh giá của Won

-Won lại sai được chứ?"

"Hermione, cậu không thể…"

"Không!" cô bé nói bực bội, và chạy vụt đi, bỏ lại Harry với tuyết ngập đến mắt cá chân.

Những tiết học Độc Dược đã đủ thiếu tự nhiên trong những ngày này, chứng kiến việc Harry, Ron và Hermione phải ngồi cùng một bàn. Hôm nay, Hermione chuyển cái vạc của cô bé sang bên kia bàn để ngồi gần Ernie, mặc kệ Harry và Ron.

"Cậu đã làm gì thế?" Ron thầm thì với Harry, nhìn vào vẻ mặt kiêu căng của Hermione.

Nhưng trước khi Harry có thể trả lời, Slughorn đã yêu cầu trật tự từ bục giảng của phòng học.

"Trật tự nào, trật tự nào! Nhanh lên nào, rất nhiều thứ phải làm trong chiều hôm nay! Định Luật Thứ Ba của Golpalott… ai có thể nói cho ta nào? Nhưng mà cô Granger có thể, tất nhiêu rồi!"

Hermione thuật lại với tốc độ cao nhất: "Định

-Luật

-Thứ

-Ba

-của

-Golpalott

-chỉ

-ra

-rằng

-thuốc

-giải

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!