Một nơi để trốn
Harry và Hermione lao mình vào đám đông hoảng loạn. Khách khứa phóng chạy về mọi hướng; nhiều người độn thổ; bùa phép bảo vệ ếm quanh Hang Sóc đã bị phá giải.
"Ron!" Hermione kêu. "Ron, bồ ở đâu?"
Khi hai đứa nó chen lách băng qua được sàn nhảy, Harry nhìn thấy những hình bóng khoác áo choàng và đeo mặt nạ xuất hiện trong đám đông; rồi nó thấy thầy Lupin và cô Tonks, đũa phép giơ cao, và nó nghe cả hai người đó thét, "Che chắn!", một tiếng kêu dội vang khắp mọi phía.
"Ron! Ron ơi!" Hermione gọi, nửa như khóc khi cô bé và Harry bị những người khách kinh hoảng xô đẩy: Harry nắm chặt tay cô bé để chắc chắn tụi nó không bị tách ra khi một luồng sáng phóng xẹt qua trên đầu tụi nó, có thể là bùa bảo vệ hay cái gì đó hung ác hơn, nó không biết được...
Và Ron kìa. Nó chụp cánh tay kia của Hermione, và Harry cảm thấy cô bé xoay tại chỗ; ánh sáng và âm thanh biến mất khi bóng tối phủ chụp xuống nó; nó chỉ còn cảm nhận được bàn tay Hermione khi nó chen qua không gian và thời gian, xa khỏi Hang Sóc, xa khỏi bọn Tử Thần Thực Tử đang đổ bộ, có lẽ, xa khỏi chính Voldemort...
"Tụi mình đang ở đâu?" Giọng của Ron vang lên.
Harry mở mắt ra. Trong một thoáng, nó ngỡ tụi nó vẫn chưa rời khỏi đám cưới; tụi nó dường như vẫn còn ở giữa đám đông.
"Đường Tottenham Court," Hermione thở hổn hển. "Đi, cứ đi tới, tụi mình cần tìm chỗ cho hai bồ thay đồ."
Harry làm y như cô bé bảo. Tụi nó nửa đi nửa chạy ngược lên con đường rộng tối thui đông đúc những kẻ chơi bời ban đêm và hai bên đường san sát cửa tiệm đã đóng cửa, trên đầu tụi nó sao đêm lấp lánh. Một chiếc xe buýt hai tầng ầm ầm chạy ào qua và một nhóm dân nhậu vui nhộn trố mắt ngó bỡn cợt khi tụi nó đi ngang; Harry và Ron vẫn còn mặc áo chùng lễ.
"Hermione, tụi mình đâu có đồ gì để thay ra?" Ron nói với cô bé, khi một phụ nữ trẻ nhìn nó và bật ra tiếng cười khụt khịt khàn khàn.
"Tại sao mình không nhớ mà đem theo tấm Áo khoác Tàng hình chứ?" Harry nói, trong lòng thầm nguyền rủa sự ngu ngốc của chính mình. "Suốt năm ngoái mình luôn mang theo nó bên mình, vậy mà..."
"Không sao, mình có tấm Áo khoác Tàng hình, và mình có quần áo cho cả hai người đây," Hermione nói. "Chỉ cần cố gắng và hành động tự nhiên cho đến khi... chỗ này chắc được."
Cô bé dẫn tụi nó đi xuống một con đường ngang, rồi đi vào một mái che tạm trong một cái hẻm âm u.
"Khi bồ nói bồ có tấm Áo khoác, và quần áo..." Harry nói, không hài lòng nhìn Hermione, cô bé không mang theo gì khác ngoài cái túi xách kết bằng hột cườm nhỏ xíu, giờ đây cô bé đang lục lọi cái túi đó.
"Thì có ngay, đây nè," Hermione nói, và trước sự ngạc nhiên cùng cực của Ron và Harry, cô bé lấy ra một cái quần bò, một cái áo thun, mấy chiếc vớ nâu, và cuối cùng là tấm Áo khoác Tàng hình.
"Làm cách quỷ nào..."
"Bùa Mở Rộng Không Thể Dò Ra," Hermione nói. "Phức tạp, nhưng mình tin là mình đã làm đúng; đại khái là mình đã xoay sở nhét hết mọi thứ tụi mình cần vô đây," cô bé lắc nhẹ cái túi xách trông
-có
-vẻ
-mong
-manh và nó kêu như thể một thùng xe vận tải chở một mớ đồ vật nặng nề lăn lông lốc bên trong. "Ôi, khỉ, ắt là mấy cuốn sách," cô bé nói, ngó vô túi, "và mình đã xếp chúng ngăn nắp theo từng loại rồi ấy chớ... Mà thôi... Harry, bồ nên mặc Áo khoác Tàng hình vào.
Ron, bồ thay đồ nhanh lên..."
"Bồ chuẩn bị tất cả những thứ này từ hồi nào?" Harry hỏi trong khi Ron cởi áo chùng của nó ra.
"Mình đã nói với bồ hồi ở Hang Sóc, mình đã sắp xếp xong hành lý cần thiết mấy ngày rồi, bồ biết mà, trong trường hợp tụi mình cần ra đi đột xuất. Harry à, mình sắp xếp cái ba lô của bồ hồi sáng, sau khi bồ thay đồ, và bỏ nó vô trong này rồi... chẳng là mình có một cảm giác..."
"Bồ khiến mình ngạc nhiên quá, thiệt đó," Ron vừa nói vừa đưa cô bé cái áo chùng đã được cuộn lại.
"Cám ơn bồ," Hermione nói, cố nở một nụ cười khi cô bé nhét cuộn áo vào trong cái túi. "Harry, làm ơn mặc Áo khoác vào!"
Harry quăng tấm Áo khoác Tàng hình lên vai rồi kéo nón trùm qua đầu, biến mất ngay. Giờ nó mới bắt đầu nhận thức được chuyện gì đã xảy ra.
"Những người khác... mọi người ở đám cưới..."
"Tụi mình không thể lo chuyện đó lúc này," Hermione thì thầm. "Harry à, bồ mới là kẻ bị bọn chúng truy lùng, và nếu tụi mình quay trở lại thì chỉ khiến ọi người bị nguy hiểm thêm mà thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!