Chương 21: (Vô Đề)

Những bảo bối tử thần

Harry té nhào xuống bãi cỏ, thở hổn hển và lồm cồm đứng dậy ngay. Tụi nó dường như đã trồi lên mặt đất nơi góc một cánh đồng lúc hoàng hôn. Hermione đang chạy quanh tụi nó theo một vòng tròn, tay vẫy cây đũa phép.

"Tổng bảo vệ... Kỵ giải bùa..."

"Lão già gian ác phản bội" Ron vừa hổn hển nói vừa hiện ra dưới tấm Áo khoác Tàng hình và thẩy tấm áo trả cho Harry. "Hermione, bồ đúng là thiên tài, thiên tài tuyệt đỉnh. Mình không tin nổi là tụi mình lại thoát được vụ đó."

"Chắn địch... mình đã nói với ông ấy cái đó là Sừng nổ, đã nói rồi. Và bây giờ thì nhà ông ấy nổ tanh banh!"

"Đáng đời," Ron vừa nói vừa xem xét ống quần bò rách te tua và mấy vết cắt trên ống chân nó. "Mấy bồ đoán coi, chúng sẽ làm gì lão ấy?"

"Ôi, mình hy vọng chúng không giết ổng!" Hermione lầm bầm. "Vì vật mà mình muốn để cho bọn Tử Thần Thực Tử thoáng thấy Harry trước khi tụi mình bỏ đi, để chúng biết là ông Xenophilius không dối gạt chúng!"

"Nhưng tại sao lại giấu mình đi?"

"Bồ được coi là đang nằm liệt giường vì bệnh đậu rồng mà Ron. Bọn chúng đã bắt cóc Luna vì ba của bạn ấy ủng hộ Harry! Nếu chúng biết bồ đang đi cùng Harry thì chuyện gì sẽ xảy ra cho gia đình bồ nào?"

"Nhưng còn ba má bồ thì sao?"

"Họ đang ở Úc," Hermione nói. "Họ sẽ không sao đâu. Họ không biết gì hết."

"Bồ đúng là thiên tài," Ron lặp lại, vẻ mặt vừa thán phục, vừa ngán sợ.

"Ừ, bồ giỏi thiệt, Hermione," Harry nhiệt liệt tán thành. "Mình không biết là tụi này sẽ làm gì nếu không có bồ."

Cô bé cười toe toét nhưng rồi nghiêm mặt ngay.

"Còn Luna thì sao?"

"Ừ, nếu bọn chúng nói thật và Luna còn sống..." Ron vừa bắt đầu nói...

"Đừng nói thế, đừng nói điều đó!" Hermione ré lên. "Luna bắt buộc còn sống, nó phải còn sống!"

"Vậy thì mình đoán nó sẽ bị tống vô ngục Azkaban," Ron nói. "Nhưng liệu nó có sống sót được qua ngục tù đó không... cả đống người không..."

"Sẽ được," Harry nói. Nó không thể chịu được việc phải nghĩ đến điều ngược lại. "Cô bé ấy gan lì lắm, Luna ấy, gan lì hơn bồ tưởng nhiều. Cô bé có lẽ đang dạy cho tất cả đám bạn tù về Tảo vọt và Ngải quái."

"Mình mong là bồ đúng," Hermione nói, đưa một bàn tay lên che mắt. "Mình sẽ áy náy cho ông Xenophilius lắm nếu..."

"... nếu ổng không vừa bán đứng tụi mình cho bọn Tử Thần Thực Tử há?" Ron nói.

Tụi nó dựng lều xong rồi rút lui vô trong, tại đó Ron pha trà cho cả đám. Sau một phen thoát chết, tụi nó cảm thấy cái lều cũ kỹ mốc meo lạnh lẽo này như một mái nhà: an toàn, quen thuộc, thân thiết.

"Ôi, mắc gì tụi mình lại tới đó chứ?" Hermione rên rỉ sau vài phút im lặng. Harry bồ đúng đó, lại một vụ thung lũng Godric nữa, hoàn toàn uổng phí thì giờ! Bảo bối Tử thần... đồ rác rưởi đó... mặc dù thực ra," một ý tưởng dường như đột ngột nảy ra trong đầu cô bé, "có khi ổng bịa ra tất cả chuỵên đó, biết đâu? Có lẽ ổng cũng chẳng tin tưởng gì ráo những Bảo bối Tử thần đó, ổng chỉ tán chuyện để cầm chân tụi mình chờ bọn Tử Thần Thực Tử đến mà thôi."

'Mình không nghĩ như vậy," Ron nói. "Bịa chuyện tào lao trong lúc căng thẳng coi vậy mà khó cực kỳ, không như bồ tưởng đâu. Mình biết điều đó khi bị bọn Mẹ mìn bắt cóc. Mà giả danh Stan đã là dễ hơn nhiều so với chuyện xạo ra một người hoàn toàn mới toanh, bởi vì mình cũng biết chút đỉnh về hắn. Lão Xenophilius bị những áp lực nặng nề trong lúc cố gắng cầm chân tụi mình.

Mình cho là lão đã nói với tụi mình sự thật, hay điều mà lão tưởng là sự thật, chỉ để cho tụi mình tiếp tục trò chuyện."

"Thôi, mình không cho là điều đó quan trọng," Hermione thở dài. "Ngay cả nếu như ổng có thành thật, cả đời mình cũng chưa bao giờ từng nghe nhiều chuyện nhảm nhí đến như vậy."

"Nhưng mà, nghĩ thử coi," Ron nói, "Phòng chứa Bí mật cũng từng bị coi là huyền thoại, đúng không?"

"Nhưng mấy Bảo bối Tử thần không thể có trên đời, Ron à."

"Bồ cứ nói như vậy, nhưng một trong ba bảo bối là có thật đấy chứ," Ron nói. "Tấm áo khoác Tàng hình của Harry..."

"Chuyện kể về ba anh em chỉ là một câu chuyện," Hermione nói giọng quả quyết. "Một câu chuyện về việc con người sợ chết như thế nào. Nếu việc sống sót chỉ đơn giản là trốn dưới Tấm áo khoác Tàng Hình thì tụi mình đã có mọi thứ tụi mình cần rồi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!