Như cũ.
Leo qua cái thang, hiện lên đầu tường.
Đêm đen gió lớn, là thời cơ tốt để làm chuyện xấu.
Bàng Hà mười tuổi che miệng nhỏ xèo xèo
cười, cười đến có chút giống con chuột nhỏ, sau đó, hắn đi xuống nhìn
lại. Mẹ ơi, khoảng cách có chút cao nha.
"……" Hắn ngồi khoanh tay trên đầu tường, thật lâu sau, quyết định học theo chiêu thiên ngoại phi thiên khinh công của sư phụ.
Không lí nào sư phụ có thể hắn lại không, vì thế phi thân — hưu –
Một tiếng trống vang lên, rơi thẳng xuống, té nằm úp sấp.
Hắn tức giận bừng bừng, dùng sức đạp một cước tiết hận, vỗ vỗ mông đứng lên.
Mục tiêu, tẩm lâu sư phụ.
Hắn lúc trước có đến tra xét qua, tẩm
lâu sư phụ ở phía đông trong viện này, hắn vô cùng kiêu ngạo bước đi,
không ngừng nhìn đông nhìn tây.
Rõ ràng chỉ cách có một bức vách, như thế nào hắn cảm thấy sân ở Cung thân vương phủ cùng sân nhà hắn có chỗ khác biệt?
Sân nhà hắn vừa đến buổi tối còn có ếch
nhái cùng côn trùng kêu, làm cho làm hắn ngủ không được, nhưng sân của
sư phụ lại im ắng, ngay cả tiếng côn trùng kêu nhỏ cũng không có!
Chẳng lẽ trong viện sư phụ có quỷ? Hắn
vốn ngẩng đầu ưỡn ngực đi tới, đi tới đi tới, càng đi càng khom lưng, sợ chỗ tối trong Cung vương phủ lại nhảy ra một cái quỷ.
Hắn tổng cảm thấy, trong bóng tối có người nhìn lén hắn, rõ ràng khi hắn đến vào ban ngày, này đều là cây a……
Rốt cục sờ soạng đến cửa tẩm lâu sư phụ, hắn suy nghĩ, theo cửa chính đi vào rất quang minh chính đại, không hợp bản tính hắn, cho nên hắn vụng trộm mở cửa sổ, lôi kéo tiểu bào màu
trắng nhảy vào.
Từ khi hắn bái Trưởng Tôn Lệ làm thầy, đến nay đã được một năm.
Trong một năm này, thời gian hắn thanh
tỉnh so với trước kia còn nhiều hơn, khiến hắn càng sùng bái sư phụ. Cha hắn nói đúng là không có sai, sư phụ là phúc tinh, là quý nhân của hắn, đi theo sư phụ, ít nhiều có thể hưởng đến phúc cùng quý khí của sư phụ, tốt hơn là đi theo những hình nhân kia chơi đùa.
Đi qua cửa sổ, hắn tự nhận tiêu sái nhảy xuống, sau đó cởi giày ra, trực tiếp bay lên giường.
"Ai……" Chữ kia mới hô một nửa, thanh âm thiếu niên liền kinh ngạc bật thốt lên: "Là Cần Chi?
"Bàng Hà tự đánh giá sai lầm, nghĩ chính mình giống như Trưởng Tôn Lệ thân nhẹ như yến, có thể trực tiếp bay đến trên giường đi, nhưng giữa đường hụt hơi rớt xuống, vẫn là Trưởng Tôn Lệ nhanh tay lẹ mắt, đem tiểu tử lỗ mãng này bắt đến trên giường."Ngươi đang làm cái gì?
"Nửa đêm đến trên giường một nam tử, cho dù là tiểu hài tử cũng quá đường đột! Thị vệ bên ngoài như thế nào không ngăn lại?"Sư phụ, ta đang luyện khinh công a!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!