Chương 2: (Vô Đề)

"…… Ta đoán là chuyện ma quái…… Cung thân vương mới có thể suốt đêm tiến cung……

"Quỷ? Bàng Hà nằm ở trên bình tháp, tựa trên cái chăn của Cung thân vương, mơ mơ màng màng nghe mấy đồng nghiệp nói chuyện phiếm. Ánh nắng len lỏi vào sau tấm bình phong, hắn che miệng ngáp một cái, xoay người ngồi dậy. Trộm ngủ ba canh giờ, hai chân sớm khô ráo, hắn chậm rãi mang giày, sửa sang lại một chút rồi mới từ phía sau bình phong xuất hiện. Đồng nghiệp cùng trong một phiên thư phòng của hắn đang ăn quả táo."Sớm a, Cần Chi, ăn một trái đi, nhờ

phúc của ngươi, công công ở ngự hầu phòng đưa tới.

"Nhóm đồng nghiệp đang nói chuyện, cúi đầu không nhìn đến Bàng Hà vừa tỉnh ngủ. Bàng Hà vừa tỉnh ngủ, thực dễ dàng lừa gạt thế nhân. Rõ ràng bình thường vừa thấy đã biết là tên bên ngoài đẹp, bên trong xấu xa, khi hắn vừa tỉnh luôn đặc biệt mê hoặc lòng người, làm cho người ta nghĩ lầm đây là một tiểu yêu tinh đặc sắc tinh xảo. Có người bởi vậy đã bị lừa, đổi lấy một lần tan nát cõi lòng. Đồng nghiệp trong thư phòng có già có trẻ, đối với Bàng Hà toàn bộ bảo trì mối quan hệ tốt, chỉ cần đối tượng Bàng Hà ức hiếp không phải bọn họ, bọn họ nguyện ý"bao dung" Bàng Hà

một chút.

Ai bảo tiểu Hoàng Thượng thưởng cho Bàng Hà một công việc ở phiên thư phòng, ai dám không bao dung?

Phải biết rằng ở phiên thư phòng phần

lớn là khoa cử học sĩ, chuyên môn thay hoàng cung phiên dịch, văn tự các quốc gia không giống nhau, phiên thư phòng chuyên dịch các quốc gia dị

thư, lưu lại làm ghi chép trong cung, thậm chí có khi đặc phái viên tới

chơi, phiên thư phòng cũng cử người đi hỗ trợ giao tiếp, xem như là chức vị nửa vời.

Bàng Hà này…… có hay không có hắn cũng

như nhau, đều nói là tiểu Hoàng Thượng "thưởng

", đoàn người cũng không hy vọng xa vời hắn có thể có thành tựu gì, coi như là cấp trên phái một giam đầu đến giám thị bọn họ, lấy lòng hắn, tự nhiên không có tội gì."Vừa rồi các ngươi nói tới cái gì Cung

thân vương a?

"Bàng Hà lấy một quả táo, dùng sức nhắm ngay chữ Phúc Thọ trên đó, một ngụm cắn xuống. Bộ dạng cà lơ phất phơ kia hoàn toàn phá hư mỹ mạo yêu tinh của hắn, làm đồng nghiệp không khỏi thầm than một tiếng đáng tiếc. Dịch quan Chu Văn thở dài:"Tối hôm qua

xe ngựa của Cung thân vương không phải vào cung sao? Gần đây nghe nói

trong cung có chuyện ma quái, làm cho nội cung bất an, tối hôm qua khẳng định lại náo loạn, Cung thân vương vì vậy mới phải vào cung." Hắn chính là cái người đã tan nát cõi lòng vì bị lừa kia.

"Chuyện ma quái? Là cái quỷ gì mà ngay cả nhiếp chính vương cũng không thể quản, ta chưa từng nghe qua a!" Bàng Hà vẻ mặt kinh ngạc.

"Thái phi cũng không đề cập qua với ngươi sao?"

"Thái phi? Này cùng thái phi có quan hệ gì?"

"Nghe nói quỷ kia có liên quan đến hậu cung a!"

"Hậu cung?

"Bàng Hà không hiểu ra sao. Tiểu hoàng đế còn chưa có đại hôn, hậu cung đâu có ai, thái phi Thái Hậu các nàng đều chuyển qua Từ Thọ Cung dưỡng lão đi, quỷ cùng hậu cung có quan hệ gì? Sư phụ cũng không đề cập qua với hắn a! Hắn đang muốn hỏi tiếp, lão nhân đồng nghiệp lắc đầu nói:"Chỉ sợ phát hiện quỷ kia là cung nữ đã

chết. Loại chuyện thần tiên ma quái này các ngươi cũng đừng nhắc lại,

cẩn thận ngày nào đó biến mất ở trong cung cũng không có ai nhặt xác

dùm, các ngươi vẫn là chuyên tâm văn dịch, đừng dính vào loại chuyện này đi.

"Mọi người nghe vậy, đều không lên tiếng. Bàng Hà tất nhiên là hiểu được trong cung nhiều quy củ, cũng không nói nhiều. Hắn từ bên người lão nhân lấy ra một quyển sách, tùy tiện mở ra nhìn xem. Vừa lật, liền ngẩn ra. Chu Văn cười nhạo nói:"Đó là văn tự Mạch Phượng quốc, Cần Chi xem hiểu không?"

Bàng Hà lập tức trừng hướng hắn, ánh mắt đầy đủ biểu đạt ý "Dám coi thường ta, bổn quốc cữu muốn giết ngươi

"ác độc hào quang. Chu Văn vội vàng giải thích nói:"Ta là nói, ta là nói, văn tự xem không

hiểu lắm cũng không sao, nhìn hình biết là tốt rồi, nhìn hình biết là

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!