Hề Thời nắm di động, vô cùng xúc động báo chuyện mình thành công thăng cấp chứ không dạo chơi một vòng ra, nhưng không nghe được đáp lại theo dự liệu của đầu bên kia.
Sao Diệp Sâm không nói lời nào, sao không thấy vui vì cô thăng cấp vậy.
Là quá kích động hay là không nghe rõ?
Hề Thời có chút nghi ngờ, vì thế hít một hơi, chuẩn bị đem chuyện mình được thăng cấp báo lại một lần nữa.
Người ở đầu bên kia trước một giây cô định mở miệng liền nói: "Hề tiểu thư, là tôi, Tề Chu."
Sau khi Hề Thời nghe xong sửng sốt một lát.
Tề Chu là trợ lý bên cạnh Giang Hành Triệt, theo Giang Hành Triệt ra nước ngoài đến khi trở về tiếp nhận Bác Hằng, mấy năm nay Tề Chu đều như hình với bóng theo sát bên cạnh anh, là cấp dưới đắc lực nhất.
Hề Thời đã từng có một khoảng thời gian điên cuồng đi lấy lòng từng người bên cạnh Giang Hành Triệt một, bạn bè của anh, cấp dưới của anh, thậm chí cả lái xe, chỉ là cô tặng quà tới thì đều bị trả lại, không ai nhận quà của cô cả, không ai tiếp nhận chuyện lấy lòng của cô.
Hiện tại nghĩ lại, mới phát hiện giống như chuyện cô lấy lòng, ánh mắt của những người đó nhìn cô đều là khinh thường.
Hề Thời đương nhiên đã từng đưa cho Tề Chu không ít quà tặng, muốn thăm dò sở thích của Giang Hành Triệt từ trên người anh ta, nhưng có chút ngoài ý muốn, quà gì của cô cũng đều bị Tề Chu trả lại, hơn nữa còn bảo cô lần sau không cần làm như vậy nữa.
Chỉ có một lần, cô tự tay nướng bánh Cookie cho Giang Hành Triệt, Giang Hành Triệt không cần, cô ôm hộp bánh quy ra về, gặp phải Tề Chu, tiện tay đưa bánh cho anh ta.
Ngoài ý liệu, Tề Chu nhận lấy bánh của cô, lần sau gặp được cô, thình lình nói với cô một câu bánh quy cô làm rất ngon.
Sau khi nói xong liền trở lại thành gương mặt máy móc, trở thành trợ lý giỏi ăn nói bên cạnh Giang Hành Triệt.
Vì thế Hề Thời biết Tề Chu cũng không phải người khó gần như mặt ngoài.
Nhưng lần này đột nhiên nhận được cuộc gọi của Tề Chu, trong lòng vẫn thấy rất ngoài ý muốn.
Lúc trước cô vui vẻ nhất chính là nhận được điện thoại của Giang Hành Triệt, cho dù anh nói cái gì, chỉ cần có thể nghe được giọng của anh cô liền rất cao hứng, tiếp đó, là nhận được điện thoại của Tề Chu.
Bởi vì Tề Chu gọi điện cho cô, trên cơ bản chính là ý của Giang Hành Triệt.
Chỉ là hiện tại…
Hề Thời không tìm ra được cảm xúc vui vẻ gì, bình tĩnh cầm di động: "Xin chào trợ lý Tề, xin hỏi có chuyện gì sao?"
Tề Chu vẫn là giọng trầm tiêu chuẩn: "Hề tiểu thư, về chuyện của cô, tổng giám đốc đều đã biết rồi."
Mà còn không chỉ có chuyện Trần gia, còn biết sau khi bị đuổi ra khỏi Trần gia thì ở trong khách sạn cực kì đơn sơ một ngày không tới 2 trăm đồng, hai ngày trước lại trả phòng, không vào bất cứ khách sạn hay nhà nghỉ nào nữa.
Hề Thời nghe được tiếng "Tổng giám đốc" từ miệng Tề Chu.
Giang Hành Triệt cũng biết cô là tu hú chiếm tổ chim khách là tiểu thư giả rồi.
Biết liền biết thôi.
Dù sao cũng không có quan hệ gì nữa rồi.
Hề Thời đột nhiên phát hiện hóa ra từ bỏ một người lại thoải mái như thế, thậm chí đến cô cũng có chút lâng lâng, nhẹ nhàng đáp với người ở đầu bên kia: "Ừm."
Cô không nói nữa, Tề Chu cũng không nói nữa.
Đầu bên kia, Tề Chu ngồi ở ghế trợ lý tổng giám đốc, có chút khó hiểu.
Anh ta nói lời này, ý tứ rõ ràng chính là chuyện của cô Giang tổng biết hết rồi, cô không cần chống đỡ nữa, mở miệng nhờ giúp đỡ, tổng giám đốc sẽ giúp.
Nhưng khi Hề Thời đáp lại một câu "Ừm" sau đó cũng không có ý mở miệng tiếp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!