Chương 22: Ngày Thứ 22 Chưa Xuất Đạo

Edit: windy

Mấy bức chụp màn hình này cho dù là bố cục hay là ý cảnh đều rất tuyệt.

Cả hiện trường tối đen, không có vỗ tay, đang tôn lên hình ảnh cô gái mỉm cười ngẩng đầu nghênh đón ánh sáng, cô độc lẻ loi.

Lại thêm mấy ngày nay cho dù là bình luận trên trang cá nhân, hay là trong phòng trực tiếp chỉ cần có cô xuất hiện, trong màn đạn đều là những lời mắng khó nghe.

Hậu viện hội cũng nói, cuộc sống của cô gái kia cũng không bởi vì cô ấy mà bị hủy, lớn lên trong gia đình trí thức hiện tại còn tốt hơn đa số mọi người.

Hơn nữa mặc dù nói lùi vạn bước lại, năm đó ôm sai người rõ ràng là nhân viên viện phúc lợi, Hề Thời chỉ có hai tuổi, cũng bởi vì là một đứa trẻ ở viện phúc lợi không ai muốn, lại "Hưởng thụ" cuộc sống của người khác hai mươi năm nhìn như quang vinh chói lọi người người hâm mộ hưởng thụ cuộc sống người giàu có, cho nên bao nhiêu người cảm thấy cô ấy không xứng, đem tất cả ngòi bút làm vũ khí chĩa hết mũi nhọn về phía cô, hận không thể khiến cô chạy về viện phúc lợi, làm một đứa trẻ không ai muốn rồi nên có những ngày bi thảm.

Đến chuyện xóa bạn bè, từ hôn, những thứ này đều là người khác có thành kiến mà lên, như thế bất cứ hành động nào của cô, đều là sai.

Bức ảnh cô đứng ở đó không có tiếp ứng sân khấu, cùng với video đêm nay của cô, cùng nhau lên hot search.

Dần dần, tại lúc mấy cái này lên tiếng, cuối cùng cũng có người, dùng một câu phẫn nộ tới cực điểm lên án:

[Hề Thời có cái gì sai! Cô ấy cũng là người bị hại! Lần đầu tiên tôi thấy nhiều người như vậy đi mắng tạo thành sai thành làm cho người khác không biết chạy tới chửi mắng người bị hại, một đám ngu ngốc!]

Một câu mắng long trời lở đất, như bắt đầu mắng chửi mấy người có đầu óc thức tỉnh, ngay sau đó, càng ngày càng có nhiều người táo bạo lên tiếng.

[Cô ấy giết người hay là phóng hỏa mà bị mắng như vậy?]

[MD không có tiếp ứng sân khấu, tôi khóc rồi, quá đáng thương rồi hu hu hu hu hu hu]

[Là con gái sớm đã không chịu nổi rồi, nội tâm Hề Thời thật sự quá mạnh mẽ]

[Nghe nói bác trai bác gái cô ấy lúc biết chuyện ôm sai kia lập tức đuổi Hề Thời ra khỏi nhà, các người dùng chân suy nghĩ một chút đi, Hề Thời bị loại người này nuôi lớn có thể trải qua ngày tốt thế nào?]

[Chủ thớt kia cũng không biết xấu hổ rồi, bộ dáng bản thân kì quái một câu không nhắc tới vì sao Hề Thời lại xóa bạn mình, không xóa bạn cô thì xóa ai? Buồn nôn]

[Hề Thời ở trên sân khấu sao có nhịn mà không khóc được vậy, thật đáng thương]

[Đêm nay câu từ đều là Hề Thời tự mình viết ra, vòng 1 cô ấy vẫn còn là read trên sân khấu đến vòng ba đã tự viết lời cho mình, tiến bộ như thế chằng lẽ không đáng khẳng định sao?]

[Mong không bị loại! Hề Thời đi đường đầy hoa đi!]

[Đừng bị loại hu hu hu, tôi báo danh vòng 4 công chiếu sẽ đi tiếp ứng cho Hề Thời]

[Hắc tử không có mẹ!]

(Win: Kể ra cộng đồng mạng là thế, người ta thấy người kia bị chửi nhiều, tò mò vào xem rồi thấy những sai lầm mà người đó bị lôi ra, xem tới thuyết phục như vậy, thì dù sự thật là đúng hay sai thì họ cũng sẽ bị kéo theo chiều hướng của đám đông, mong mọi người tỉnh táo với các tin tức hiện nay.

PS: Ý kiến của mình có thể là sai mong mọi người tha lỗi trước.)

Tại hiện trường buổi công diễn lần thứ ba của , 35 thí sinh đều đã hoàn thành phần biểu diễn của mình, đang chờ đợi kết quả cuối cùng.

Bốn vị huấn luyện cũng đang khẩn trương thảo luận.

Hề Thời đang ở khu sân chờ, cùng Hà Đậu, Mia, Icy, 86 ôm từng người một.

Hà Đậu vừa ôm liền khóc, ngược lại là Hề Thời an ủi cô ấy: "Khóc cái gì."

Hà Đậu thút tha thút thít: "Người chửi không có mẹ, hắc tử cũng không có mẹ, tất cả bọn họ đều không có mẹ!"

Hề Thời nhịn cười, đưa cho ánh mắt khẳng định: "Mình cũng nghĩ là như vậy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!