Ánh mắt Tô Nhiễm mềm mại dịu dàng hẳn ra, cô nói thêm vài câu rồi mới cúp máy, đứng dậy muốn đi.
"Lại là Gargamel hả? Chỉ cần là điện thoại của con bé, dù đang ở Bắc cực em cũng muốn bay về." Guerlain khẽ thở dài nói.
Tô Nhiễm bị Guerlain chọc cho bật cười, "Cái gì mà Gargamel chứ? Lần nào
chị cũng gọi sai tên con bé, em không biết chị vô tình hay cố ý nữa. À,
đúng rồi em lấy cái này." Tô Nhiễm dọn sơ đồ đạc, lấy một cái bình xinh
xắn trên giá xuống, "Nhớ cái em nói nha."
"Này, tóm lại chương
trình phát thanh em có đi không đấy? Chị trả lời với người ta sao đây?"
Guerlain đuổi theo, nói to theo bóng lưng của cô.
"Chờ em trở về rồi tính." Tô Nhiễm bắt taxi rồi lên xe rời đi.
——————————
Bệnh viện St. Antonius
Tọa lạc tại bờ bắc sông Seine
-et
-Marne, nằm gần Notre Dame. Vì phong cảnh
thanh bình ven sông Seine
-et
-Marne nên ở đây cực kỳ phồn hoa.
Tô Nhiễm xuống xe đi vào bệnh viên, bấm thẳng thang máy đến lầu mười. Một y tá ở quầy tiếp bệnh nhân liền hớn hở nói: "Chị Riva tới rồi."
"Bác sĩ Mộ có trong đó không em?" Cô mỉm cười nói.
Y tá ngẩng đầu xem đồng hồ treo trên tường, "Bác sĩ Mộ còn đang ở phòng
mổ, giải phẫu hơn cả tiếng nữa mới xong. Bác sĩ Mộ dặn tụi em nếu chị
tới thì vào phòng làm việc của anh ấy đợi ạ."
Tô Nhiễm gật đầu, "Đúng rồi, em thấy Băng Nựu không?"
"Cô bé đó không chịu ngồi yên một chỗ, vừa chạy theo mấy bác sĩ khác chơi
rồi ạ. Cô bé mà biết chị tới chắc vui lắm." Y tá vừa cười vừa nói, "Chị
đến phòng làm việc nghỉ ngơi một chút đi ạ."
"Cám ơn em."
Tô Nhiễm vừa muốn đi, y tá liền gọi cô lại, vội vội vàng vàng lấy một
Riva, chị có thể ký tên cho em không? Em thích quyển sách này lắm."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!