Chương 20: Người đến không có ý tốt

An Tiểu Đóa cười ranh mãnh, uống một ngụm lớn cà phê rồi đập bàn, "Đúng rồi, xe! Mau dẫn mình đi coi xe."

An Tiểu Đóa là điển hình của mù đường, cho nên tới nay cô đều hạn chế chạy xe, nhưng niềm yêu thích xe luôn tồn tại trong cô. Vì vậy, vừa nghe Tô

Nhiễm có xe, cô liền rục rịch.

Tô Nhiễm bưng cốc sữa ấm bằng hai tay, độ ấm từ mặt ngoài cốc truyền đến lòng bàn tay nhưng không cách

nào sưởi ấm lòng cô. Tô Nhiễm thở dài, "Mình không có chạy xe đến."

"Vì sao?" Xung quanh rất yên tĩnh nên giọng nói An Tiểu Đóa nghe có vẻ hơi chói tai.

Tô Nhiễm ra hiệu cô nhỏ giọng lại, nói khẽ: "Mình thấy đi phương tiện giao thông công cộng rất tốt, bảo vệ môi trường. Mình lại không cần chen

chúc với xe khác vào giờ cao điểm, mà không khác người nữa."

"Mình thấy cậu ngốc thì có." An Tiểu Đóa không đồng ý nhìn cô, "Người ta cho

cậu đồ thì cậu cứ lấy đi, không lấy mới là khác người đó."

"Tiểu Đóa, có nhiều chuyện cậu không hiểu đâu." Tô Nhiễm nói được một nửa

thì dừng lại, mọi tâm tư chỉ có thể theo sữa nhấn chìm vào miệng, hàng

mi dài rủ xuống che khuất cô đơn trong mắt. Cô yêu anh yêu đến hèn mọn,

vậy thì một chút tự trọng cuối cùng, cô vẫn muốn giữ lại cho bản thân

mình?

An Tiểu Đóa cẩn thận quan sát Tô Nhiễm. Hồi lâu sau, cô kéo tay Tô Nhiễm qua, lo lắng hỏi, "Có phải cậu không hạnh phúc không?"

Tô Nhiễm ngẩng đầu nhìn cô, nở nụ cười che đi nổi cô đơn trống trải trong lòng, "Không, Tiểu Đóa, mình được mà, thật đó."

Đây đúng là một người bạn chân chính.

Trong cuộc đời mỗi người, bạn gặp gỡ rất nhiều người khác nhau. Có người hỏi

bạn mua căn nhà này bao nhiêu? Có người hỏi chồng bạn một tháng kiếm

được bao nhiêu tiền? Cũng có người hỏi bạn kết hôn chưa? Có con chưa?

Nhưng chỉ có người bạn thật sự thương yêu bạn, mới hỏi bạn một câu... bạn hạnh phúc không?

Cô hạnh phúc không?

Gặp Lệ Minh Vũ là

lúc hạnh phúc của cô bắt đầu. Nhưng ngày hôm nay, niềm hạnh phúc này đã

pha trộn quá nhiều đắng cay và chua xót, khiến cô không thể không hoài

nghi, tình yêu, thật sự là như thế này sao? Hay là, tất cả những điều

này đều do ông trời sắp đặt trừng phạt tình yêu đơn phương, để người ta

nếm trải tột cùng đau khổ, cuối cùng thì hiu quạnh héo tàn.

An

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!