Tin này đăng trên mảng xã hội của báo, tiêu đề thật to nổi bật cả trang
đặc biệt: Từ công chúa thành nàng lọ lem, vợ mới cưới của người ứng cử
chức bộ trưởng kinh tế Lệ Minh Vũ lại là người giữ trẻ!
Tô Nhiễm bị sự quan tâm bất ngờ này dọa sợ, vội vã đọc lướt phần tin bên dưới.
Cô càng xem càng lạnh người, hơi lạnh rét buốt từ cột sống tản rộng ra
toàn thân. Bài báo đăng tin Tô Nhiễm đang dạy học ở một nhà trẻ kèm theo một bức ảnh chụp cô từ trên xuống dưới. Ở dòng nhận xét cuối cùng còn
trắng trợn hạ thấp uy tín của anh hơn, hôn nhân của Lệ Minh Vũ chẳng qua là vở hài kịch cưới nàng lọ lem làm vợ.
Xem đến chữ cuối cùng, cả trái tim Tô Nhiễm đều chua xót. Thấy Lệ Minh Vũ đứng dậy đi khỏi phòng ăn, cô vội vàng chạy theo.
Anh trầm tĩnh cầm cravat để trên sofa. Tô Nhiễm nhìn không ra rốt cuộc anh
có giận hay không, chuyện này đổi lại là người khác đều sẽ không vui? Dù sao anh cũng sắp tranh cử, mỗi lần tuyển cử nhiệm kỳ mới, tin đồn kiểu
này tuy là quá mức khoa trương, nhưng ít nhiều cũng ảnh hưởng đến hình
tượng người ứng cử, nên giải thích trước sau vẫn phải giải thích.
"Minh Vũ..." Tô Nhiễm khẽ gọi, rồi cẩn thận nhìn anh, "Em không ngờ ký giả sẽ chụp ảnh em. Thực ra, chuyện này là như vậy. Trước khi kết hôn, quả
thực có một đoạn thời gian em làm ở nhà trẻ nhưng lúc đó em dạy thay bạn mình. Sau khi kết hôn thì em chuyển sang làm bán thời gian. Em, em thật sự không cố ý gây phiền phức cho anh."
Trước gương, Lệ Minh Vũ đang cài cúc áo sơmi, nghe cô nói vậy, anh trầm giọng, "Chăm lo gia đình không phải việc em muốn làm."
"Minh Vũ, không phải em có ý này. Em..."
"Từ hôm nay trở đi, mọi phí sinh hoạt của em đều do tôi phụ trách. Nghỉ
việc nhà trẻ đi." Anh cầm cravat, giọng điệu hết sức kiên quyết.
Tô Nhiễm cắn môi, thấy anh muốn thắt cravat, liền vội vã đón lấy, nhón
chân lên thắt giúp anh. Anh không cự tuyệt, cô cũng thoáng thả lỏng, thử ướm lời, "Anh cho em thẻ và xe, chính là vì không muốn để em ra ngoài
làm việc?"
Lệ Minh Vũ nhăn trán, còn Tô Nhiễm chỉ thấy trên đỉnh đầu mình thoáng lạnh. Lúc này, cô mới phát hiện ra người này dù chỉ cau mày liền tựa như một con báo, cả người tản đầy mùi nguy hiểm, ngón tay
đang thay anh thắt cravat khẽ run.
"Lệ Minh Vũ tôi không muốn bị người ngoài nói nuôi không nổi vợ của mình. Anh hơi nheo mắt, quan sát
người phụ nữ như đóa sen trắng đang đứng rất gần mình.
Trái tim
cô theo những lời này của anh mà đập mạnh. Cô ngẩng đầu nhưng phát hiện
đôi mắt trầm tĩnh của anh không biết từ lúc nào đã nhuộm đầy sự cương
quyết không thỏa hiệp.
Tuy rằng rất nhanh nhưng vẫn khiến Tô Nhiễm khiếp sợ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!