Tô Nhiễm không ngờ ông sẽ đột nhiên chuyển đề tài, cô ngẩn người, một
lúc sau mới lúng túng nói khẽ: "Bộ trưởng Giả, tôi không hiểu ý của ngài lắm."
Giả Ny nghe vậy thì cười, "Bà Lệ là một người thông minh, nhưng thường thường người phụ nữ thông minh hay phạm cùng một sai lầm,
chính là mù quáng chờ mong, không trải qua quá trình này, bà Lệ sẽ không trở thành người phụ nữ thông minh." Trong lời nói có ý ám chỉ, bất chợt ông ghé sát Tô Nhiễm, "Lệ Minh Vũ người này tâm cơ rất nặng, lòng dạ
thâm sâu, ngay cả tôi cũng lật thuyền trong mương theo kế của anh ta.
Anh ta bề ngoài ôn hòa trầm lặng, nhưng trên thực tế lại như một con
báo, sẽ canh lúc cô không chú ý hung hãn cắn cô, cái cắn này thường ở
nơi chí mạng của đối phương. Bà Lệ chỉ là một người phụ nữ, cô muốn dùng hết toàn bộ tâm tư vào anh ta chỉ là phí công, vì sao không vì bản thân mình sau này mà định liệu?"
Tô Nhiễm theo bản năng lùi về sau,
Giả Ny nói làm Tô Nhiễm vô cớ thấy bất mãn, tạm thời không tính lời nói
của ông có lý hay không, nhưng Lệ Minh Vũ là chồng cô, một người ngoài ở trước mặt đánh giá chồng mình như vậy, trong lòng cô tự nhiên không
vui.
Lệ Minh Vũ rốt cuộc là người như thế nào, cô không biết.
Nhưng cô hiểu rất rõ một điều, đánh giá con người thì phải nhìn vào đôi
mắt người đó. Lần đầu tiên cô nhìn thấy Lệ Minh Vũ, đôi mắt anh trầm
tĩnh ung dung, chính là kiểu bình ổn sau khi trải qua quá nhiều sóng
gió, bất luận chuyện gì đều vô pháp dao động phần yên ổn này trong mắt
anh. Cô tin chắc anh cũng có một mặt không muốn ai biết đến nhưng cô vẫn nguyện lòng chờ đợi sự thật đằng sau phần yên ổn đó.
"Bộ trưởng Giả, cảm ơn lời khuyên của ngài nhưng tôi nếu đã lấy Lệ Minh thì là
người của anh ấy, vô luận anh ấy là người đàn ông thế nào, tôi cũng
tuyệt đối không rời khỏi anh ấy." Hít sâu một hơi, Tô Nhiễm mỉm cười
nhìn thẳng vào đôi mắt Giả Ny.
Đôi mắt Giả Ny lộ rõ sự ngưỡng
mộ, đành cười lắc đầu: "Bà Lệ nếu đã nói thế này, tôi cũng không tự mình gây phiền nữa. Chẳng qua tôi thấy phẩm chất bà Lệ đoan trang đức hạnh,
còn Lệ Minh Vũ thì để mặc vợ yêu một mình, ở nơi công cộng cùng người
phụ nữ khác ngọt ngào âu yếm. À, tôi chỉ thấy lướt qua thôi."
Tô Nhiễm âm thầm cắn môi, cưỡng chế run rẩy trong lòng, tầm mắt đã lạc mất ý cười, "Bộ trưởng Giả quá mức lo lắng rồi, giữ mình trong sạch là nền
tảng của công chức nhà nước. Minh Vũ chẳng qua là đang trao đổi công
việc quan trọng, anh ấy..."
"Hạ Đồng, hai mươi bốn tuổi, tốt
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!