Chuyện kết hôn cứ được quyết định như thế.
Tình Tình vẫn ở lại biệt thự của Mộ Dung Trần. Anh nói cô không cần đến
trường nữa, đã có người giúp cô làm thủ tục tạm thời nghỉ học!
Tạm thời nghỉ thì nghỉ đi. Nếu trở lại ngôi trường quen thuộc, cô cũng
không còn mặt mũi nào để đối diện với Dương Bách Lâm. Nhưng, cô vẫn nợ
anh một lời giải thích, nhưng lại không biết nên mở miệng giải thích thế nào.
Mỗi ngày sống trong biệt thự của Mộ Dung Trần cũng không
có việc gì làm. Mộ Dung Trần điều 2 người giúp việc từ nhà Mộ Dung sang
đây, giúp cô quét dọn và chuẩn bị 3 bữa cơm. Hằng ngày, công việc của
anh ta cũng rất bận rộn, buổi sáng lúc cô thức dậy đã không thấy anh ta ở bên cạnh, buổi tối sau 9h anh ta mới có thể về đây.
Ban ngày,
thời gian gặp mặt của bọn họ thật ít ỏi, chẳng qua, điều đó rất hợp ý
của cô. Bởi vì, cô không biết nên sống chung với một người đàn ông như
thế nào.
Anh ta đối với cô, ngoại trừ nhiều lúc cô không đoái
hoài đến anh ta, anh ta sẽ nổi giận, thời gian còn lại đều quan tâm chăm sóc cô.
Chỉ là, nhiều khi nhu cầu trên giường của anh ta quá độ làm cho cô không chịu được. Sau khi vết thương ở chân của cô khá lên,
mỗi tối, mặc kệ dù có về muộn như thế nào, anh ta nhất định sẽ tìm mọi
cách để chọc phá giấc ngủ của cô, mặc kệ cô có phản kháng như thế nào,
đến cuối cùng anh ta cũng có cách bắt cô khuất phục.
Nếu như nói cô không có cảm giác gì là không đúng, ngày đó, Âu giáo sư chỉ cho anh
ta công dụng của thuốc đó. Bắt đầu từ hôm đó, anh ta luôn kiên nhẫn bôi
nó cho cô, nhưng có lúc anh quýnh lên, anh dứt khoát thoa thuốc cho cô,
sau đó không để ý đến cô đau đến run rẩy mà mạnh mẽ chiếm đoạt.
Nhìn cô đau đến khuôn mặt tái nhợt, nhưng anh ta vẫn có thể vô sỉ nói:
"Không có cảm giác sao? Tôi sẽ làm cho em có cảm giác mới thôi"
Đúng vậy! Anh ta có thể đem cô ném vào gió mưa hoan ái nam nữ, đến khi cô khóc lóc, cầu xin anh ta mới thôi…..
Tình Tình mệt mỏi nằm ở trên giường lớn, mở to mắt sửng sờ nhìn rèm cửa sổ
màu tím nhạt bị gió nhẹ thổi tung bay. Phần lớn chiếc chăn mềm đã bị rơi xuống giường, chỉ còn một nửa nằm ở cuối giường, cô một thân trắng như
tuyết nằm trên ga giường màu đậm càng thêm bắt mắt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!