Chương 10: (Vô Đề)

Ông ta cuống cuồng xông tới, muốn nhận thân:

Nhi tử

"Tiêu nhi, là phụ thân đây!"

Ông ta nước mắt lưng tròng, ánh mắt đầy vẻ từ ái nhìn Thường Nghị.

Nhưng giữa chân mày Thường Nghị, lại chỉ là một mảnh điềm tĩnh lạnh nhạt.

Không quen.

Hắn dứt khoát quay người, bước qua cánh cửa hầu phủ, đóng cửa lại.

Cắt đứt hoàn toàn tiếng khóc gọi tha thiết phía sau.

Vệ mẫu nghe tin thì sững sờ tại chỗ.

Bà ta nghiêm giọng phủ nhận lời của Vệ phụ.

Nhưng đáy mắt lại ẩn hiện sự d.a. o động.

Không chịu nổi lòng hiếu kỳ, bà ta len lén theo sau Thường Nghị khi hắn ra ngoài, cuối cùng cũng nhìn rõ gương mặt hắn.

Khoảnh khắc ấy, như bị thiên lôi đánh trúng.

Ngay giây phút định bước tới chất vấn.

Bà bỗng khựng lại.

Ta đoán hẳn là bà đã giống như ta.

Đều nghe thấy giọng nói của cái gọi là hệ thống:

[Nhiệm vụ thất bại, giải trừ ràng buộc.]

[Tất cả những người từng bị điều khiển bởi thuật đọc tâm, sẽ được giải thoát khỏi trạng thái con rối.]

[Ký chủ, tạm biệt.]

Năng lực đọc tâm mà Vệ Hà từng chỉ định biến mất.

Tâm trí ta lập tức bừng sáng, đầu óc như nhẹ đi mấy phần, tựa như bức màn u tối bị vén lên.

Mà trên gương mặt Vệ mẫu, biểu cảm càng lúc càng phức tạp.

Có hối hận.

Có thống khổ.

Có phẫn hận.

Lại có cả đau thương.

Bà muốn gào lên.

Nhưng lại tự mình bịt chặt miệng.

Giữa con phố đông người, bà đứng đó, nước mắt ròng ròng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!