Chương 9: (Vô Đề)

11

Sau khi Đỗ Tuyết Phù vào cung, ta đón Tiêu Thiệu về cung của mình.

Đức công công đích thân đưa cậu bé tới.

Ta mời ông dùng một chén trà, ông vui vẻ nhận lấy và hiếm khi thấy thoải mái đến vậy khi nhấp một ngụm trà.

"Lần cuối cùng lão nô uống trà ở đây, cũng đã nhiều năm rồi."

Năm năm.

Hồi ấy, người cha xuyên không của ta vẫn còn sống, người thường đến đây sau buổi chầu để ngồi cùng mẫu hậu.

Ta vừa học được cách pha trà, cẩn thận rửa tay, nấu nước, pha trà, rồi rót cho họ mỗi người một chén, tiện thể đưa cho Đức công công một chén.

Đức công công khi ấy luôn nheo mắt cười vui vẻ.

"Lão nô cũng được hưởng phúc cùng bệ hạ."

Thời đó thật hạnh phúc biết bao.

Giờ đây, ta đã thành thục nghệ thuật trà đạo, nhưng những người từng thưởng thức trà ấy đã không còn nữa.

Đức công công nhìn bầu trời mùa đông xám xịt, trong khóe mắt lấp lánh vài giọt nước.

Ông nói:

"Lão nô thật hối hận, nếu hôm đó lão nô đỡ bệ hạ vững vàng, có lẽ mọi chuyện đã khác, tất cả là lỗi của ta."

Ông nghẹn ngào, đôi mắt khép chặt đầy nỗi buồn.

Ta nhẹ nhàng vỗ lưng ông, nói nhỏ:

"Ngài không sai, và ngài cũng không nên đỡ người. Nếu ngài làm vậy, ngài cũng đã không còn ở đây."

Ta nhớ đến cô nương tên Hoa Chi.

Nàng chỉ là một tiểu cô nương, nhưng lại thông minh, nhạy bén và quyết đoán.

Nếu không phải vì nàng liều mình cứu ta, có lẽ giờ ta cũng không còn.

Đỗ quý phi dám làm chuyện này, chắc chắn nàng ta đã sắp đặt mọi thứ một cách kỹ càng.

Sau này, ta đã nhiều lần ôn lại sự việc hôm đó, mới dần hiểu ra một chút:

Những thị vệ hôm ấy đều được tuyển chọn kỹ càng, họ dường như đã bắt được Đỗ quý phi, nhưng thực ra ánh mắt luôn dán chặt vào phụ hoàng. Nếu người không bất tỉnh lúc đó, ta tin rằng còn có kẻ sẽ ra tay với người thêm một lần nữa.

12

Đỗ Tuyết Phù được như ý nguyện nhập cung.

Ban đầu, nàng còn giữ vẻ e dè, nhưng sau khi nhận ra trong cung chỉ có mình nàng là phi tử, nàng trở nên ngông nghênh, xa hoa, phung phí, còn lộng lẫy hơn cả Đỗ quý phi.

Hồng Trần Vô Định

Cung nữ, thái giám tất bật hầu hạ nàng, bận rộn chẳng kém gì khi xưa phục vụ cả một hậu cung phi tần.

Khi cung nữ vội vàng báo tin rằng nàng đang dạy dỗ Tiêu Thiệu tại Ngự Hoa Viên, ta khó mà kìm nén được cơn sát khí trong lòng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!