Chương 3: (Vô Đề)

Sáng nay bà còn vuốt tóc ta, nói rằng

"con ta đã lớn, giống như phụ hoàng."

Cả ta và bà đều hiểu, phụ hoàng mà bà nói đến là người từng yêu thương ta, nâng niu ta trên lòng bàn tay.

Sao bà có thể đột nhiên bất an?

Hồng Trần Vô Định

Chính Đỗ quý phi đã giam giữ mẫu hậu!

Nàng muốn cho mọi người thấy rõ, ai mới là chủ của hậu cung.

Dù ta là công chúa chính thống, cũng phải quỳ gối phục tùng nàng.

Đỗ quý phi ánh mắt đầy ngạo nghễ, khóe môi nở nụ cười nhạt, trong mắt lộ vẻ khinh thường.

Xung quanh là các mệnh phụ đứng xếp hàng, dù ngạc nhiên nhưng cũng cúi đầu im lặng.

Phụ hoàng chỉ lặng lẽ nhìn ta, đôi mày nhíu lại đầy vẻ không hài lòng.

Nhưng người còn chưa kịp nói gì thì đám đông xung quanh đã xôn xao, vô số thích khách bất ngờ xông ra, nhắm thẳng tới phụ hoàng.

Khi một thích khách sắp đ.â. m vào phụ hoàng, ta kéo Đỗ Tuyết Phù đang sợ hãi trong đám đông, đẩy nàng về phía phụ hoàng.

Nàng hét lên thảm thiết, chắn một nhát đao cho phụ hoàng, rồi ngã vào vòng tay người.

Phụ hoàng đẩy nàng ta ra, nắm lấy tay Đỗ quý phi, kinh hãi gọi vệ binh bảo vệ.

Ta nhanh chóng tiến về phía nữ chính Tống Uyển Hi, người có vẻ như hoảng hốt né tránh, nhưng thật ra rất có trật tự, và cùng nàng trốn thoát khỏi vụ ám sát.

Tống Uyển Hi nhìn ta đầy kinh ngạc, mở miệng nhưng không nói gì.

Thích khách nhanh chóng bị bắt.

Lục Ngọc Chương một mình bằng tài nghệ võ công cao siêu bảo vệ an toàn cho đế vương.

Chẳng bao lâu sau, mọi chuyện đã bình yên trở lại.

Phụ hoàng phẫn nộ, điều tra nguồn gốc của bọn thích khách, nhưng lại kinh ngạc phát hiện ra đó là những nạn dân từng bị Đỗ Tử Quốc đẩy đến bước đường cùng, họ tự nguyện tập hợp thành thảo khấu, luyện võ chỉ để trả thù hoàng đế, báo thù cho gia đình.

Những nhát đao phụ hoàng từng che chắn cho Đỗ Tử Quốc, giờ đây lại nhắm vào chính người.

Người vô cùng kinh ngạc, và tranh cãi dữ dội với Đỗ quý phi.

Vị hoàng đế cao cao tại thượng dường như lần đầu tiên nhận ra rằng ái phi và gia tộc của nàng đã gây ra vô số tội ác, và những tội ác ấy đã đe dọa đến vương triều của người.

Phượng Loan cung từng đầy tiếng cười nay vang lên tiếng khóc của Đỗ quý phi.

Còn ta thì ở điện bên cạnh nhìn thái y cứu chữa cho Đỗ Tuyết Phù.

Thái y bất lực.

Vết thương của Đỗ Tuyết Phù trúng ngay tim, họ không dám chắc, gần như tuyên bố án tử cho nàng.

Đỗ Tuyết Phù muốn sống.

Nàng rơi lệ, ánh mắt đầy hi vọng nhìn ra cửa điện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!