Trong quán cà phê , Lâm Tiểu Phù vẻ mặt lo lắng , sốt ruột chờ đợi , ngó đông ngó tây...
Hứa Vỹ bên ngoài bước vào , đi thẳng vào chỗ ngồi sắc mặt vô cùng khó chịu...
\-" Cô không biết trong giai đoạn này không nên hẹn tôi ra ngoài sao ?"
Nghe hắn nói , Lâm Tiểu Phù không khỏi tức giận nhưng vẫn cố kìm nén cảm xúc bùng phát.
\-" Tôi có chuyện muốn nói với anh"
\-" Chuyện gì?.
Hay là cô nói muốn giúp tôi có được Lâm Thiên Tuyết...
Nếu là điều đó thì không cần, vì tôi sẽ không tin những gì cô nói nữa đâu"
Ngày đó khi biết cô gây chuyện với Lâm Thiên Tuyết hắn đã làm ầm lên...
hắn nói cô không giúp được gì cho hắn mà còn phá nát mọi chuyện, nhưng thực chất cô biết hắn đang đau lòng vì con nhỏ đó!.
Cô không hiểu sao dạo này nhiều chuyện xấu lại đến với cô như vậy không biết, giống như chuyện bây giờ cô sắp sửa nói với hắn.
\-" Không liên quan gì đến Lâm Thiên Tuyết"
\-" Vậy chuyện gì ?, tôi không có thời gian"
Vẻ mặt không kiên nhẫn chờ đợi.
\-" Tôi...
tôi có thai rồi đã hơn 3 tháng"
\-" Cái gì...
cô là con nít à.
Không biết ngừa thai"
\-" Hôm đó tôi với anh đều say , nên tôi quên ! "
\-" Không Thể giữ lại đứa bé.
Phá thai đi "
Vẻ mặt bình tĩnh , như không phải hắn là người vừa mới nói, nỗi căm tức từ lúc giờ chịu đựng bùng phát không thể nào kìm nén được nữa.
\-" Anh điên à, đã hơn 3 tháng , anh muốn thấy tôi chết sao? "
\-" Không phá không lẽ cô muốn tôi cưới cô , chuyện đó không thể nào "
Mắt Lâm Tiểu Phù đỏ lên, gằng giọng từng tiếng.
\-" Anh đừng quá đáng...
không cưới tôi anh cũng đừng mong muốn có được Lâm Thiên Tuyết, cô ta bây giờ là người phụ nữ của Tần Bách Nhiên...
Anh nghĩ mình còn cơ hội hay sao ?"
Lòng tự tôn đàn ông bị chà đạp Hứa Vỹ đứng dậy , vẻ mặt như có thể giết người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!