"Vợ của chủ tịch?
"Uyên Phương há hốc ngạc nhiên. Quốc Anh khuyên nhủ."Em yên tâm, không có chuyện gì đâu."
Uyên Phương ngồi thẫn thờ, cô chợt nhớ là Tuấn Kiệt từng có vợ và đã ly hôn rất lâu về trước. Lúc đó báo đài nói suốt về chuyện này. Uyên Phương không biết vì sao vợ cũ của Tuấn Kiệt lại xuất hiện, hay là anh quay lại với vợ cũ của mình và bỏ cô.
"Cái này là gì vậy em?
"Thành Nhân tò mò. Uyên Phương giật mình."Dạ cơm cuộn."
"Của chủ tịch sao?
"Thành Nhân thấy tiếc vì mình chả có phần. Uyên Phương lắc đầu."Các anh ăn đi. Chủ tịch có phần khác rồi." Cô quyết định cho ai đó ăn "không khí
". Nãy giờ chả đoái hoài gì đến cô, lo quan tâm vợ cũ nên quên cô rồi chứ gì. Thế là các cận vệ xúm lại ăn hết bữa trưa của Tuấn Kiệt. Lúc này anh vẫn đang nói chuyện với vợ cũ của mình. Đến khi tiễn vợ mình ra thang máy, anh thấy các cận vệ đang tàn sát cơm cuộn, Uyên Phương thì ngồi cười đùa với mọi người. Hậm hực, anh liền quay lưng bỏ vào trong. Cứ tưởng"vợ yêu
"Uyên Phương sẽ vào hỏi han, ai ngờ cô cũng bỏ về lúc nào không hay. Thế là trưa đó Tuấn Kiệt đành bỏ bụng đói làm việc và không ngừng ghen tức với các cận vệ của mình. Tối đến, Uyên Phương lúc này vẫn còn nghĩ về chuyện lúc trưa, trằn trọc mãi không chịu được, cô đành đi sang phòng cô Bích Hân để tâm sự. May thay, cô Bích Hân đang đọc sách chờ chú Tân về nên Uyên Phương có thể thoải mái trò chuyện."Cô ơi, cô biết vợ của anh Kiệt không?
"Uyên Phương nằm ôm cô mình. Bích Hân khẽ cười."Có biết một chút."
"Chị ta là ai vậy cô?" Uyên Phương tò mò.
"Chị ta là vợ của Tuấn Kiệt.
"Bích Hân giả vờ trêu chọc cháu mình. Uyên Phương nhăn mặt lại."Cái đó con biết rồi. Cô nói chuyện khác đi."
Bích Hân đóng sách lại rồi gỡ kính mắt ra. "Sao, cháu cưng của tôi đang ghen à?"
Uyên Phương giả vờ giận hờn quay lưng lại. "Cô này, không nói chuyện với cô nữa."
"Không nói chuyện thì thôi.
"Bích Hân mỉm cười. Uyên Phương quay lại."Cô." Nhìn vẻ mặt Uyên Phương trông rất tội nghiệp.
"Thôi được rồi." Bích Hân bếu má cháu mình. "Chị ta là Thanh Ngân. Vợ cũ của Tuấn Kiệt. Con gặp chị ta rồi sao?"
Uyên Phương gật đầu. "Lúc trưa chị ta tới văn phòng."
Bích Hân hiểu ra vấn đề. "Hèn gì từ trưa đến giờ cháu tôi cứ hậm hực." Bích Hân khẽ cười. "Con yên tâm, Tuấn Kiệt với chị ta không còn gì nữa đâu."
"Con có buồn bực đâu."
Uyên Phương tiếp tục tò mò. "Mà sao lúc đó anh ấy lại cưới chị ta?"
Bích Hân thuật lại mọi chuyện. "Thật ra ngày xưa Tuấn Kiệt không có thích Thanh Ngân. Do ba mẹ bắt ép quá nên Tuấn Kiệt mới đành cưới chị ta cho ba mẹ vui lòng. Lúc đó Tuấn Kiệt buồn lắm, cậu ta rủ cô đi tâm sự hoài à."
"Rồi sao nữa cô?
"Uyên Phương gặng hỏi. Bích Hân ầm ờ giây lát."Chị ta vốn là tiểu thư của gia tộc họ Phạm. Lúc đó tập đoàn P đang xảy ra tranh chấp quyền lực, nên ba mẹ Thanh Ngân mới tìm đến ba mẹ Tuấn Kiệt. Ba mẹ chị ta thì muốn tranh thủ cơ hội thông gia để củng cố sức mạnh của mình. Ba mẹ Tuấn Kiệt thì muốn có cháu để bồng.
Thế là hôn nhân giữa hai gia đình được tiến hành."
Uyên Phương nhíu mày. "Thế sao họ lại ly hôn?"
Bích Hân khẽ cười.
"Thanh Ngân say Tuấn Kiệt như điếu đổ. Còn Tuấn Kiệt thì chả đoái hoài gì đến chị ta. Được một thời gian thì hai người bắt đầu rạn nứt. Ban đầu chỉ là ly thân. Sau đó sự tranh chấp của tập đoàn P lên đến đỉnh điểm. Gia đình Thanh Ngân bị lật đổ và mất hết tài sản. Ba Thanh Ngân bị vướng vào vòng lao lý với nhiều tội trạng. Thanh Ngân lại một lần nữa tìm đến Tuấn Kiệt."
"Rồi sao nữa cô?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!