Chương 605: Toàn Dân Yêu Đương (158) - Hết arc 5

Gã đưa tay s* s**ng xương sống lưng, lắp bắp: "Mày... mày... mày ăn nói hàm hồ!"

Hòa Ngọc buông tay: "Tôi không nói lung tung. Năng lực chiến đấu của các người đều vượt quá hai trăm, xương sống lưng cứng rắn nhất, dùng để rèn đúc trang bị tốt nhất."

Nghe vậy, Vạn Nhân Trảm vô thức lùi lại hai bước.

Hòa Ngọc khẽ bật cười, không để ý đến gã nữa. Cậu xoay người nhặt thanh trường kiếm gãy, thu vào ba lô.

Đang muốn đứng dậy, tay cậu khẽ khựng lại.

Bên cạnh, một đoạn dây leo xanh biếc yên tĩnh nằm trên mặt đất.

Ngón tay Hòa Ngọc giật giật, cuối cùng vẫn nhặt lên, để dây leo nằm trong lòng bàn tay.

Tay Hòa Ngọc có chút lạnh, nhưng dây leo còn lạnh hơn. Nó nằm im lìm trong lòng bàn tay cậu.

Cậu biết, dây leo vẫn còn sống.

Hòa Ngọc khẽ gọi: "Tiểu Lục."

Một tiếng gọi khẽ khàng như mở chốt khóa. Phiến lá trên dây leo khẽ run rẩy, dính sát vào lòng bàn tay Hòa Ngọc, như muốn thân thiết với cậu, lại như muốn nói rằng cậu ấy không bỏ rơi cậu và vẫn nhớ đến cậu.

Đây là một đoạn mây nhọn, trông vô cùng yếu ớt.

Đôi mắt Hòa Ngọc che giấu cảm xúc: "Tôi tự tay giết cậu, cậu có trách tôi không?"

Cây mây nhọn yếu ớt đến nỗi không thể nói được, nhưng cậu ấy vẫn khẽ lay động, rồi nở ra một mầm nhỏ, khó khăn muốn nở thành một đóa hoa, giống như những ngày tháng đã qua.

Nụ hoa lớn thêm một chút, dây leo lại khô héo một phần.

Cuối cùng, nụ hoa gian nan nở được một nửa. Trong lòng bàn tay Hòa Ngọc chỉ còn lại bông hoa nở dở này. Sức sống của dây leo đã cạn kiệt. Cậu ấy muốn dùng chút sức tàn để thúc bông hoa nở, nhưng không thể.

Dường như có một giọt mưa rơi trên mặt.

Có phải vì không thể nở hoa nên đau lòng?

Quả nhiên là Tiểu Lục.

Hòa Ngọc hơi cúi đầu, cánh môi khẽ chạm vào cánh hoa trắng rồi lập tức rời đi.

Cánh hoa trắng cứng đờ.

Trong khoảnh khắc, cậu ấy không còn cố chấp nở đóa hoa này nữa, mà nhẹ nhàng dịu dàng cọ xát vào tay Hòa Ngọc. Chỉ cọ hai lần đã hoàn toàn mất hết sức sống, hóa thành một sợi bụi mù, biến mất không dấu vết.

Không có lời từ biệt, không một tiếng nói. Chỉ có một đóa hoa nở hay không nở, rồi hoa cũng tan biến.

Hòa Ngọc im lặng thở dài.

Hệ thống thông báo:

[Chúc mừng Hòa Ngọc, Trấn Tinh, Vạn Nhân Trảm, Bạc Kinh Sơn, Eugene, Cách Đới, Đoàn Vu Thần, Quỳnh, Seattle, thăng cấp 2000, slot thăng hạng 9/2000.]

[Chúc mừng các vị tuyển thủ đã qua cửa phó bản toàn dân yêu đương, hoàn thành nhiệm vụ ba mươi ngày sinh tồn, thu hoạch được phần thưởng là chín bộ trang bị cao cấp.]

[Chúc mừng Hòa Ngọc đánh giết NPC cây sinh mệnh, thu hoạch được vật liệu rèn đúc trang bị cao cấp.]

[Chúc mừng Hòa Ngọc đánh giết bug cây mây khô ma quỷ, thu hoạch được phần thưởng thẻ dự báo đặc biệt.]

[Cho đến trước khi phó bản tiếp theo bắt đầu, các tuyển thủ không thể đánh giết lẫn nhau ở giữa cửa.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!