"Đừng nói tới nó, nếu tao mà gặp được nó ở vòng loại cuộc thi..." Vạn Nhân Trảm nghiến răng: "Tao nhất định sẽ xé xác nó ra thành từng mảnh, rửa hận!"
Eugene nghĩ đến dáng vẻ ung dung của cậu, cười nhạo.
-- Gã Vạn Nhân Trảm này, đúng là coi mình là hạng nhất Show sống còn đỉnh lưu chắc?
"Eugene, mày cười gì đó?" Ánh mắt Vạn Nhân Trảm lạnh như bằng, nhìn chằm chằm Eugene.
Eugene nhún vai: "Tao có cười cái gì đâu."
Gã xoay người, xua tay: "Chúng mày tự lập đội đi, tao đi đây."
Nói xong, Eugene sải bước rời đi, nhanh chóng biến mất ở trong không gian gấp khúc.
Vạn Nhân Trảm âm trầm nhìn bóng lưng gã.
Đường Kha: "Nếu hắn ta không gia nhập đội chúng ta, làm sao bây giờ?"
Cách Đới cười nhạt: "Vốn cũng không trông cậy hắn ta gia nhập, gọi hắn ta tới chẳng qua là muốn xem kết quả thi tuyển của hắn ta mà thôi."
Những người khác nhìn về phía Vạn Nhân Trảm cùng Cách Đới.
Vạn Nhân Trảm hít một hơi thật sâu: "Eugene rất may mắn, cấp bậc khi thi tuyển đa dạng, chúng ta đang trong giai đoạn đầu của vòng loại, không thể động tới hắn ta, cho nên tốt nhất là không nên đi chung với hắn ta."
Đánh cũng không đánh lại.
Seattle quấn tóc, nheo mắt lại: "Nhưng có lẽ chúng ta có thể xem hắn ta chiến đấu, xem năng lực chiến đấu của hắn ta hiện giờ ra sao."
Cách Đới gật đầu.
Early ghé sát vào Seattle, đưa tay ra, Seattle lộ ra nụ cười tươi sáng, cũng đưa tay ra, lộ ra đầu ngón tay đen nhánh, vô cùng đáng sợ.
Sắc mặt gã thay đổi, đột nhiên rút tay lại:
"Seattle, cô điên hả, làm gì mà để toàn thân đều là độc?"
Seattle cười lạnh: "Đề phòng anh đó, Early, tôi cũng không phải là người hành tinh rác hay người hành tinh hỗn loạn yếu đuối."
Early mất tự nhiên rút tay về.
Vạn Nhân Trảm cũng nhìn gã cảnh cáo, nói:
"Kiềm chế đi, mọi người đã thấy cánh tay cơ giới của Eugene rồi, rất có sức uy h**p. Bây giờ đã vượt qua vòng tuyển chọn, điều quan trọng nhất là thu thập càng nhiều trang bị, chúng ta bàn bạc cách đối phó với vòng tiếp theo."
Bỗng nhiên, vẻ mặt của mọi người trở nên nghiêm túc.
Vạn Nhân Trảm: "Theo kinh nghiệm lần trước, cuộc thi vòng loại sẽ chia khu, các tuyển thủ dự thi có thể trải qua phó bản giống nhau, nhưng không phải tất cả tuyển thủ sẽ thi đấu cùng nhau, có thể là đối thủ, cũng có thể là đồng đội."
Gã hơi hếch cằm, nói tới đây gã có sự tự tin.
Gã không giống những người khác, gã đã tự trải qua cuộc thi lần trước, gã có kinh nghiệm của riêng mình để truyền lại.
Mặc dù toàn bộ quá trình đều phát sóng trực tiếp, nhưng là người trong cuộc cảm giác sẽ không giống.
Đi theo Vạn Nhân Trảm vì kinh nghiệm của gã, đây mới là lý do những tuyển thủ khác đồng ý hợp tác với gã.
Trên cây, Hòa Ngọc gật gù gật đầu.
-- Ừm, biết rồi, tiếp tục.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!