Chương 3: Vòng Tuyển Chọn Trên Biển (3)

Chỉ thấy trên màn hình -

Người đàn ông vốn đang bị cỏ nước quấn chân kéo xuống nước gần như đã ngừng thở như bỗng dưng bộc phát sức mạnh, bất ngờ mở mắt ra, cậu co thân người dưới nước lại, cả người cuộn tròn!

Bọn họ còn chưa nhìn rõ, cậu đã cắt đứt cỏ nước dưới chân, thân thể văng ra, nhanh chóng nhảy lên từ đáy biển, xông thẳng lên mặt nước!

Đám người Vệ Gia Quốc sợ ngây người.

bình luận cũng bay đầy màn hình -

"Thế mà còn sống?"

"Trời ạ, làm thế nào mà cậu ta cuộn tròn người cho đầu chạm đến chân ngay ở dưới nước được vậy chứ?"

"Tôi phải tua lại xem mới được..."

"Chẳng thú vị, người của hành tinh rác còn chưa chết, tôi đi xem người hành tinh rác khác chết!"

"Đừng sốt ruột, nguy hiểm ở trong nước rất nhiều, cậu ta không có sức cũng sống không được đâu."

Ở giữa màn hình, người đàn ông đang khuấy động nước biển, gương mặt cậu tái nhợt, đôi mắt sáng như sao trời càng trở nên sâu sắc hơn cả nước biển xung quanh, rất mê người, dáng người bơi lội uyển chuyển, cơ thể cậu nhanh chóng trồi lên mặt nước.

Vệ Gia Quốc thở phào một hơi: "Vận may của cậu ta cũng-." 

Giọng ông ta đột nhiên im bặt.

Hòa Ngọc vừa mới ló đầu ra khỏi mặt nước, ngay trước mặt cậu là một con cá lớn dài tới năm mươi mét đột nhiên xuất hiện, há to miệng về phía cậu!

Cái miệng nó to như chậu máu, lúc nó lao tới cũng hình thành một cơn lốc xoáy lớn, giống như muốn nuốt cả người lẫn nước quanh đó vào cùng nhau.

"Rào -"

Cùng với tiếng động này, con cá lớn xuất hiện ở vị trí vốn dĩ của Hòa Ngọc, sóng biển xung quanh cuộn lên, bọn họ loáng thoáng nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng của con cá lớn.

Phòng họp đang phát sóng trực tiếp trở nên yên tĩnh.

Một lúc lâu sau, Vệ Gia Quốc lẩm bẩm: "... kém quá", nối tiếp câu vừa rồi.

Chẳng phải là vận may quá kém sao?

Khó khăn lắm mới tránh thoát được dưới nước để ngoi lên, lại ngay lập tức chui vào miệng cá.

Rốt cuộc là xui xẻo tới cỡ nào chứ.

Trịnh Khắc lắc đầu, vươn tay chuẩn bị chuyển màn hình, bình luận của người xem cũng ít đi một nửa.

Hòa Ngọc đã chết, phát sóng trực tiếp thuộc về cậu cũng sắp biến mất.

Ngay khoảnh khắc Trịnh Khắc chuẩn bị ấn nút tắt, sóng nước trên màn hình dần trở về như bình thường, bộ dáng hoàn chỉnh của con cá lớn lộ ra.

Tay Trịnh Khắc đồng thời cũng cứng đờ.

Đôi mắt ông ta lại trừng lớn một lần nữa, thậm chí còn lố hơn cả lúc nãy, tròng mắt lớn tới muốn rớt ra luôn. Ông ta há to miệng vì khiếp sợ, cả người dại ra, gân xanh trên trán cũng nối lên, trong chớp mắt tay ông ta siết chặt lấy con chuột.

Vệ Gia Quốc và đám người bên cạnh cũng có phản ứng giống ông ta y như đúc, bình luận cũng bỗng nhiên trở nên trống trải, giống như trong khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều bị kinh hãi tới nỗi không có bất cứ phản ứng gì

Trên màn hình, nửa cái đầu của cá lớn nổi trên mặt nước, mà trên đầu của nó có một người đang nằm, là Hòa Ngọc vừa "bị nuốt vào"

Cậu cứ lẳng lặng nằm trên đầu cá, mắt híp lại, giống như cậu đã ở chỗ đó từ đầu vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!