Hòa Ngọc chỉnh trang lại y phục, sau đó cẩn thận buộc những túi da cá đã chứa đầy nước, tạo thành những túi nước dự trữ, giống như những con cá khô, cố định chúng bên cổ tay.
Cùng lúc đó, phía sau lưng con cá lớn.
Vạn Nhân Trảm bực dọc: "Trời mưa rồi, còn bao lâu nữa chúng ta mới đuổi kịp hắn?"
Đôi mắt Đường Kha vẫn không rời khỏi phía trước, năng lực đặc biệt của anh ta là đôi mắt, cho phép anh ta nhìn xa và rõ hơn bình thường.
"Với tốc độ hai mươi hải lý của chúng ta, có lẽ mất khoảng một tiếng nữa mới đuổi kịp." Đường Kha đáp.
Vạn Nhân Trảm nghiến răng: "Tăng tốc! Nhân lúc trời mưa truy đuổi hắn."
Khi trời mưa, loài cá lớn này không thích ở trên mặt nước, hơn nữa "thị lực" của chúng cũng bị ảnh hưởng. Có lẽ đây là cơ hội để bọn họ tiêu diệt cả Hòa Ngọc lẫn con cá.
Chiếc thuyền kayak lập tức tăng tốc, lao về phía trước.
Trên quảng trường trò chuyện của "Show sống còn đỉnh lưu" xuất hiện thông báo.
"Bọn Vạn Nhân Trảm sắp đuổi kịp tuyển thủ 2333 của hành tinh rác rồi, mọi người mau đến xem đi!"
Thế là, phòng phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc bất ngờ đón một lượng lớn người xem đổ xô vào.
Đương nhiên, Hòa Ngọc biết rõ bọn Vạn Nhân Trảm đang đuổi theo, bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp tràn ngập những lời lẽ chờ đợi xem kịch vui.
Hiện tại, cậu không phải là đối thủ của bọn Vạn Nhân Trảm.
Bọn chúng có thể dễ dàng chặt đầu một con cá lớn, rồi đánh con thứ hai đến mức nó trở nên cuồng bạo.
Một mình cậu còn chưa chắc thắng nổi ai, đừng nói đến việc đối đầu với cả một đám người.
Và thật không may.
Con cá lớn mà cậu đang cưỡi cũng có những phản ứng bất thường.
Nó không muốn ở trên mặt nước nữa.
Khi trời mưa, dường như nó càng muốn lặn xuống nước hơn. Những biện pháp trước đây của Hòa Ngọc đều không có tác dụng, ngược lại còn khiến nó trở nên bực bội hơn, đuôi cá bắt đầu điên cuồng quẫy mạnh xuống mặt nước.
"Lần này tên hành tinh rác đó xong đời rồi."
"Vạn Nhân Trảm đúng là chọn thời điểm vàng, cá lớn thì không nghe lời, kẻ truy sát thì hung hãn, ha ha ha."
"Nói mới nhớ, từ khi Hòa Ngọc mang theo hạt châu chuyển vận, hình như vận may của cậu ta hết thật rồi."
"Lúc trước cậu ta chỉ gặp may thôi, từ khi có hạt châu chuyển vận chắc chắn sẽ gặp xui xẻo."
Bình luận sôi nổi bàn tán, Hòa Ngọc khẽ nhíu mày.
Cậu cũng cảm nhận rõ ràng vận may của mình đang suy giảm. Ngay lúc nãy, khi con cá lớn bực bội lắc mình, sợi len vốn rất chắc chắn lại đứt phựt, hơn phân nửa số cá khô dự trữ của cậu rơi xuống biển.
Phía sau có kẻ thù hung hãn truy đuổi, con cá lớn thì nóng nảy không nghe lời, dường như mọi thứ đang đẩy cậu vào đường cùng.
Thế nhưng, khuôn mặt Hòa Ngọc vẫn vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn không thể nhận ra cậu đang đối diện với giây phút nguy hiểm.
"Ầm!"
Con cá lớn vẫy mạnh đuôi, đầu lao thẳng xuống biển, thân thể xoay chuyển dữ dội.
Rõ ràng, nó không có ý định ở lại trên mặt nước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!