Nguyên Trạch nhìn thấy cảnh này, đột nhiên cảm thấy có chút thoát chết trong gang tấc: "Hên là du thuyền có thể chịu được nước biển và nước mưa ngoài kia, nếu không thì toàn bộ chúng ta chết chắc."
Đoàn Vu Thần là một thợ rèn bậc thầy, anh ta đã quan sát từ khi còn ngồi trong buồng lái, bây giờ lại nhìn dòng nước đen ngòm bên ngoài cửa sổ, anh ta nói đầy chắc nịch: "Là hợp kim phía ngoài cùng của du thuyền có khả năng ngăn sự ăn mòn của nước mưa, nhưng chỉ có lớp hợp kim đặc thù kia mới có thể chống chịu được. Rốt cuộc nó là thứ gì, tôi cũng chưa từng thấy qua."
Quỳnh cười lạnh một tiếng: "Cho dù có là vật liệu gì thì cũng không quan trọng, nó cũng chỉ là sản phẩm được tạo ra ở phó bản này, giống quy tắc được thiết lập sẵn vậy." Dừng một chút, cô ta nói thêm: "Chúng ta chỉ cần biết nước ở eo biển Gama này có thể dễ dàng xoá sổ sự tồn tại của tất cả mọi người là đủ rồi."
Mọi thứ đều có thể bị ăn mòn, kể cả trang bị của họ. Nếu bị dính mưa ăn mòn kia thì thuốc hồi phúc hoàn toàn trở nên vô dụng, chỉ có một cách chính là cắt bỏ phần cơ thể bị thương. Qua việc này có thể thấy được thuộc tính áp chế của nước nơi đây đối với bọn họ.
Nước ở eo biển Gama này, bọn họ chỉ có thể trốn tránh không thể đối phó.
Trảm Đặc đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, anh ta xoa xoa cánh tay, giọng nói toát ra vẻ sợ hãi: "Cũng may là chúng ta có dùng bảng bổ sung, nếu không cái du thuyền hỏng cửa này cũng chẳng ngăn được thứ nước biển khủng khiếp kia rồi."
Có thể tưởng tượng ra được, nếu lúc đó lỗ hổng trên cửa không được vá lại kịp thời hoặc chỉ được lấp lại bằng những đồ vật khác, thì ngay lập tức nó sẽ bị nước biển ngoài kia ăn mòn, sau đó nước biển sẽ tràn vào cabin rồi nuốt chửng mọi thứ bên trong, kế đến là toàn bộ bọn họ.
Hòa Ngọc biết rõ tác dụng của bảng bổ sung, vốn dĩ món đồ này đắt như vậy không chỉ do nó có thể sửa chữa bất cứ thứ gì, mà còn nhờ khả năng có thể khôi phục lại trạng thái ban đầu của đồ vật đó. Nói cách khác, bảng bổ sung có thể được tích hợp vào du thuyền, cùng với con thuyền trở thành một, hơn nữa vật liệu của du thuyền cũng sẽ kết hợp hoàn toàn với nó, khiến nó trở thành một phần của du thuyền.
Khi sử dụng bảng bổ sung, tất cả mọi thứ sẽ trở lại nguyên trạng như ban đầu, hoàn toàn không bị hư hại chút nào. Cho dù sóng có đánh nát chiếc du thuyền này thì bảng bổ sung cũng sẽ giống như chiếc du thuyền, thực hiện chức năng của nó.
Từ đó có thể thấy được tầm quan trọng của bảng bổ sung. Nếu không có bảng bổ sung, chỉ cần một đòn của Vạn Nhân Trảm cũng có thể đưa tất cả người ở đây xuống địa ngục.
"Soạt soạt."
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Vạn Nhân Trảm.
Vạn Nhân Trảm: "..." Hiếm khi thấy một người luôn tỏ ra bá đạo như gã giờ lại rụt cổ lại, chột dạ giống như chim sợ cành cong.
Balle nói: "Bây giờ chúng ta đang trốn trong du thuyền, con tàu này có thể ngăn được mưa ăn mòn, tức là chúng ta có thể dựa vào nó thuận lợi vượt qua eo biển Gama."
Trảm Đặc hơi cau mày: "Đơn giản vậy sao."
Trong đám đông có người xen vào nói: "Độ khó của phó bản này đã được xác nhận từ đầu, chỉ có mười người có thể sống sót trở ra. Vậy nên khoảng thời gian trên du thuyền qua eo biển Gama chính là thời gian để loại bớt tuyển thủ còn lại." Nói xong, anh ta nhìn về phía mười hai người bên nhóm Hòa Ngọc.
Nhắc tới việc loại bỏ, bầu không khí đột nhiên căng thẳng hẳn lên.
Trấn Tinh vẫn cau mày, giọng nói chứa đầy sự nghi hoặc: "Chỉ có thế thôi à?"
Cách Đới mở miệng nói: "Nếu là như vậy, phó bản này cũng quá đơn giản rồi..."
Không thể dễ như thế đâu. Phó bản bán kết không thể và cũng không được phép đơn giản đến thế.
Mục đích của phó bản trước là lọc ra từ 50 người chơi thăng cấp càng sớm càng tốt, nhưng dù vậy vẫn sử dụng yếu tố "thanh máu" để hạn chế Hòa Ngọc và tách tất cả bọn họ ra. Thế nhưng phó bản này lại không hề có ý định hạn chế Hòa Ngọc, chỉ cần để Trấn Tinh, Lăng Bất Thần – những người có sức chiến đấu hàng đầu này không rời khỏi Hòa Ngọc nửa tấc, bọn họ hoàn toàn có thể thuận lợi vượt qua cửa ải này.
Hòa Ngọc không bị hạn chế là vì muốn nhanh chóng lọc được mười người chơi thăng cấp càng sớm càng tốt tiến vào vòng chung kết định mệnh?
Lăng Bất Thần lắc đầu: "Không thể đơn giản như vậy, trận chém giết cuối cùng trước khi tiến vào vòng chung kết không thể chỉ có như vậy." Kẻ đứng phía sau tấm màn kia vốn đã không che dấu ý định muốn g**t ch*t Hòa Ngọc, làm sao gã có thể bỏ lỡ cơ hội này được?
Rất rõ ràng việc đặt cược tất cả vào trận chung kết không phải phong cách của kẻ đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!