Chương 15: Xin lỗi em giá như tôi có thể đến sớm hơn

Từng mảnh vải được hắn gỡ bỏ dần chút xuống, làn da mịn màng với những vết thương bầm tím do thắt lưng còn in lại làm hắn chau mày chép miệng.

"Tưởng thế nào, hoá ra thích chơi trò bạo lực sao?"

Rồi hắn cười phá lên đầy thích thú.

Hắn nghĩ rằng Vô Ưu là một đứa con gái thích bạo lực và thè*m khát những cái trò tiêu khiển biến thái, càng khiến con thú trong người của một thằng đàn ông trỗi dậy, hoàn toàn không nhịn được nữa mà cúi xuống thưởng thức cơ thể người con gái đang run rẩy bất động phía dưới.

Nước mắt ứa ra thành dòng, miệng mấp máy không lên lời, cảm thấy bản thân bị một tên xa lạ vấy bẩn thì ý nghĩ tiêu cực lại hiện lên trong đầu.

Không một ai biết và cũng không có ai đến cứu.

Sự tuyệt vọng hiện càng lên trong ánh mắt bi thương ấy khi cái thứ cứng rắn kinh tởm của hắn đang mon men bên ngoài để tìm cửa hang chui vào.

"Âu Thiếu!"

Miệng cô khẽ mấp máy, nhưng giường như chỉ có mình cô nghe thấy.

Toàn thân không một mảnh vải che thân, bị hắn xâm chiếm khắp nơi, đến chỗ bí hiểm nhất của người con gái cũng bị hắn chạm tới.

Từng động tác, từng cử chỉ đều bị hai tên kia quay lại rõ mồn một, nhoẻn cười đầy khốn nạn.

Không chỉ vậy, cơn đau trên trán mỗi lúc ngày một nặng hơn, ý chí và ý thức cuối cùng đang ngày một bị cơn buồn ngủ đánh bại. Đôi mắt nặng trĩu như muốn sụp xuống, một màn đêm đen tối cứ bủa vây muốn nuốt chửng người con gái đáng thương này.

"Đừng... Đừng chạm vào tôi!" Giọng cô the thé cố gắng dùng sức để nói.

Nhưng cho dù có nói, hay van xin chống cự đến mức nào thì tất cả cũng đã muộn.

Hắn ta nhìn cô rồi vuốt ve khuôn mặt xinh xắn, giọng nói đầy d*âm dục giễu cợt.

"Cô em trông ngon đấy. Ngoan ngoãn biểu hiện tốt thì các anh đây sẽ không bạc đãi em đâu."

Dứt lời, hắn tuyệt nhiên thô bạo đâm thẳng cái thứ cứng rắn ấy xuống bên dưới của cô làm cô giật bắn mình, nó đi vào tận bên trong, cơn đau như muốn xé toạc cô làm đôi, hai đồng tử co lại kịch liệt đầy hoảng sợ.

Đôi mắt ngấn lệ đỏ hoe, không biết khóc bao lâu mà đã sưng húp cả lên.

Toàn thân cô run lên bần bật, bên trong siết chặt càng làm hắn không thể cưỡng lại được mà thốt lên.

"Tuyệt thật!"

Vô Ưu trợn tròn mắt đến kinh hãi, những chiếc răng cắm chặt vào môi đến túa cả máu chảy ra thành dòng lăn xuống xương quai xanh nhỏ bé ấy.

Cuộc đời của cô có lẽ bắt đầu từ hôm nay sẽ hoàn toàn trở thành một con đ*iếm, dơ bẩn như những gì anh từng lăng mạ cô.

Đang trong lúc mê tình thì một tiếng động lớn bất ngờ vang lên.

"Rầm!"

Cả ba thấy vậy thì giật bắn mình rất muốn ra xem là ai đang phá hỏng chuyện tốt của chúng.

Hai tên cầm máy đi ra xem, để lại tên kia tiếp tục hành sự trong phòng.

"Để bọn tao ra xem, mày cứ làm đi."

Còn chưa kịp bước ra cửa, chỉ mới thò cái mặt ra ngoài thì bị ăn ngay cú đấm trực diện đầy đau đớn mà ngã nhào ra sau.

"Mẹ kiếp! Chúng mày làm gì đấy."

Bị làm cho mất hứng, hắn quát lên nhìn ra sau thì kinh hãi tột độ, miệng mấp máy ấp úng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!