Vô Ưu nhăn mày, không muốn tiếp tục cuộc trò chuyện vô nghĩa này nữa, cơ thể nhỏ bé cự quậy trong lòng anh như một chú thỏ muốn chạy trốn.
"Anh bỏ tôi ra đi."
Vừa nói vừa không ngừng dùng tay đẩy cơ thể Âu Thiếu ra.
Anh tỏ vẻ khó chịu mà nói như quát lên.
"Ở bên tôi khiến em đến khó chịu thế ư? Chống đối tôi em thấy mệt lắm sao"
"Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ chống đối anh, là anh tự ảo tưởng ra mà thôi! Ba năm trước là tôi đã nói chia tay nhưng anh vẫn đeo bám tôi, ép tôi phải gả cho anh. Đến ngày cưới tôi bỏ đi thì có gì là sai chứ?"
Vô Ưu nói trong uất nghẹn, đôi mắt lóng lánh với những giọt nước đang trực trào như chỉ cần một tác động nữa thôi, là chúng sẽ tự đua nhau chảy ra.
"Phải! Em không sai, là tôi sai? Em nghĩ tôi sẽ nói như vậy sao?"
Dứt lời, anh liền buông cô ra, hành động tiếp theo của anh khiến cô trợn tròn mắt đầy kinh ngạc.
"Âu Thiếu, anh muốn làm gì?"
Anh không trả lời câu hỏi của cô, chiếc cà vạt trên cổ được nới lỏng ra, nhìn cô bằng cặp mắt sắc lạnh giọng nói:
"Tôi muốn vào."
'Vào? Vào cái gì chứ?" Vô Ưu ấp úng khó hiểu.
"Đừng giả ngu với tôi, lại đây."
Dứt lời, anh kéo cô lại sát bên mình rồi chạm tay xuống phía dưới mà luồn vào bên trong làm cô giật bắn mình hoảng hốt theo quán tính lại một lần nữa kẹp chặt hai chân lại không muốn cho anh đi vào tiếp.
Âu Thiếu cau mày, giọng nói gắt gỏng khó chịu:
"Banh ra."
Lúc này cô mới biết anh định làm gì mà vội lên tiếng.
"Tôi không muốn anh. Xin anh... Đừng làm thế với tôi."
"Không muốn?" Anh nhíu mày giận dữ.
Gương mặt xám đen lại như nhọ nồi, không dám tin vào câu nói vừa rồi của cô.
"Rốt cuộc là sao hả? Vô Ưu, tại sao em thà lên giường với lũ sâu bọ kia chứ không phải là tôi?"
Ánh mắt cô nặng trĩu buồn bã, trong suy nghĩ thoáng chốc ấy cô cũng muốn nói cho anh biết toàn bộ sự thật lắm nhưng cuối cùng lại không đủ can đảm mà nói.
"Không phải. Tôi... Tôi cần thêm tiền."
Âu Thiếu nghe xong càng điên tiết hơn lớn giọng nói:
"Không có tiền."
Vô Ưu gượng cười:
"Không có tiền thì tôi không làm, anh không hiểu sao? Hay một Thiếu Tổng như anh đi chơi gái lại muốn chơi thiếu?"
Nghe những lời chọc tức từ Vô Ưu, Âu Thiếu trừng mắt nghiến răng nhìn cô hận không thể hành hạ thân xác ngay lúc này.
Thấy anh không trả lời, Vô Ưu lạnh nhạt tiếp tục nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!